KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 1021

linh khí a, chẳng lẽ thứ này lại không thể gọi là bảo vật. Dù không thể hộ
thể thì cũng có thể cường thân, không phải hay sao?"

Ninh Quan Phục nói một hồi, lại nhìn xuống dưới, thấy kẻ nào cũng lộ vẻ

nghiền ngẫm mới khẽ thở phào ra một hơi. Hắn âm thân vuốt vuốt giọt mồ
hôi rơi trên trán, theo bản năng nhìn về phía phòng bao đặc biệt bên trên.

Trong khi Ninh Quan Phục nhìn lên trên thì nhóm người Lạc Y cũng

đồng dạng nhìn xuống phía dưới. Đặc biệt là Lạc Y, ánh mắt nàng đã sớm
dính chặt lên thanh đoản đao trong khay bảo vật. Ánh mắt từ từ loé lên tia
sáng chói khiến người khác không thể bỏ qua.

Hoá ra, thanh đoản đao thứ bảy lại lưu lạc đến tận đỉnh Linh Sơn a! Cơ

duyên! Quả nhiên là cơ duyên.

Lạc Y nhấp một ngụm trà, khoé môi chậm rãi nhếch lên, tạo thành một

mạt ý cười vô cùng ngọt ngào.

Hôm nay, nàng nhất định đem bảo vật đến tay a! Nghĩ đến Thần Trượng

đang càng ngày càng hoàn mĩ, ý cười bên khoé môi càng thêm đậm.

" Lão đại, ngươi muốn cái đó?"

Bạch Thừa Vũ liếc nhìn thanh đoản đao lại nhìn Lạc Y. Ban đầu, hắn còn

đang nghĩ người dưới làm việc tắc trách, đem bảo vật xếp sai vị trí. Bất quá
lúc này nhìn đến biểu cảm trên mặt lão đại trong lòng lại dâng lên một ý tứ
khác.

Đồ dưới lầu, hẳn nhiên là thứ tốt a!

" Muốn! Bằng mọi giá phải muốn!"

Lạc Y nhấp vào một ngụm trà, nhàn nhạt nói. Ánh mắt xinh đẹp còn

không ngừng loé lên. Bất quá, nàng muốn thanh đoản đao này không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.