KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 1109

Diệp Vấn Khung nằm trên đất, sắc mặt đã sớm trở thành màu trắng bệch.

Cũng không còn sức lực nghiêng đầu, cứ như vậy phun ra một búng lại một
búng máu. Trực tiếp đem mặt đất xung quanh nhuộm thành màu đỏ tươi,
hoa hoa lệ lệ, diêm dúa khôn cùng.

Diệp Minh Hạo ngẩn người nhìn tình trạng diễn ra trước mắt. Cơ hồ là

không tài nào tin được một tiểu cô nương nhu nhược yểu điệu lại có cường
đại lực lượng như vậy. Lão tự nhận nếu bản thân đón đầu công kích kia
cũng không chịu nổi bán kích. Lão nhìn rất rõ, tiểu cô nương vừa rồi là thi
triển năng lực hệ Phong. Nhưng không phải nói Phong nguyên tố cũng chỉ
là năng lực phụ trợ thôi sao? Vì cớ gì mạnh mẽ như vậy, thật giống như
muốn lấy mạng người.

Đợi đến khi Diệp Minh Hạo tỉnh táo lại, mới đột nhiên nghĩ ra nhi tử

mình đang bị thương nặng. Liền nghĩ muốn nhấc chân qua xem. Chỉ là,
chân lão vừa nâng lên, đã bị một đôi tay vừa vặn giữ lại.

Bạch Thừa Vũ nghiêng đầu, hướng về phía Diệp Minh Hạo lắc nhẹ đầu.

Trầm giọng nói.

" Diệp lão gia gia đừng manh động. Lão đại là người ra tay biết nặng

nhẹ. Nể mặt lão gia gia hẳn sẽ không lấy đi tính mạng của Diệp Vấn
Khung. Người hãy để ông ta nhận đến một cái giáo huấn đi!"

Bạch Thừa Vũ nói xong liền thu tay về. Hắn tin tưởng Diệp lão gia gia là

người thông minh, hẳn sẽ nghe hiểu hắn dụng tâm lương khổ.

Quả nhiên, Diệp Minh Hạo mím mím môi, tròng mắt tràn đầy lo lắng

nhìn về phía Diệp Vấn Khung. Nhưng vẫn không kích động muốn tiến tới
xem nữa.

Lão khép mi mắt, phút chốc giống như già đi chục tuổi. Khi xưa lão ở

chiến trường, tạo nghiệt không ít. Vậy nên đời con đời cháu đều là dòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.