KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 1111

Chỉ là, ông ta xem như có gan có lì, cư nhiên hướng nàng tính toán hai

lần. Nếu như lúc này, nàng không ra tay dạy dỗ, sợ là ông ta cũng không
biết bản thân sai ở đâu.

Nam nhân tư dục cũng không phải chuyện gì lạ lùng. Nhưng hướng sai

người đánh dục vọng, vẫn là cẩn thận bị nghẹn chết đi thôi!

Lạc Y khoé môi mỉm cười. Cứ như vậy nhìn Diệp Vấn Khung một hồi

lâu. Lúc này mới thản nhiên lên tiếng.

" Diệp Vấn Khung, ta phải khen ngươi có gan thật lớn. Ngay cả Quốc

Công Độ Sứ nhất phẩm huân quý tước vị ngươi cũng dám muốn nạp làm
tiểu thiếp. Ngươi là không sợ đến nửa quãng đời sau sống trong lao tù hay
sao?"

Lời nói nhàn nhạt của Lạc Y khiến toàn thể mọi người kinh động. Giật

mình nhất vẫn là Diệp Minh Hạo. Bản thân lão dù ở trong núi sâu tu luyện,
nhưng tai mắt bên ngoài cũng không thiếu. Dĩ nhiên cũng biết được truyền
kì của vị Quốc Công Độ Sứ được đích thân hoàng thượng ban tước oanh
động cỡ nào. Thật không nghĩ đến hôm nay tận mắt được gặp a!

Diệp Minh Hạo không chỉ ngạc nhiên mà còn có thảng thốt một tia kinh

sợ. Chẳng trách lĩnh hội nguyên tố lại cao cường như vậy. May mắn hôm
nay lão chưa làm gì vượt khuôn. Chứ nếu lỡ như đắc tội đến thì tuyệt đối
không có thứ trái cây tốt ăn đâu a!

Lạc Y không quan tâm mọi người giật mình. Nàng nhìn vẻ mặt Diệp Vấn

Khung bên dưới hoảng sợ thì khẽ cười, nhàn nhạt nói.

" Ngươi tốt nhất nên khắc ghi lấy giáo huấn, cũmg giáo huấn tốt bảo bối

của ngươi. Vẫn là đừng để ta biết ngươi ở Bàn Long thành làm mưa làm
gió! Ta tuyệt đối không tha thứ. Ngươi khả rõ ràng?"

" R... Rõ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.