KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 1197

Lam Thừa Quân nói như vậy giống như đang hướng nhóm Lạc Y hạ

xuống mã uy. Nhưng trong đó lại ẩn tàng một phen thâm ý. Hắn là muốn
nhắc nhở bọn họ làm việc gì đều nên cẩn thận. Thế nhưng còn kín đáo tiết
lộ nơi ở cho bọn họ. Này không phải tạo điều kiện cho bọn họ tuỳ thời có
thể đến tìm sao?

Lạc Y híp híp mắt cười khẽ một tiếng. Nhưng cũng không nói thêm điều

gì. Nàng chỉ nhân lúc người ta không để ý liền gật đầu khẽ với hắn.

Hắn nói hắn có thể tin. Nàng liền tin hắn một lần!

Lâm Mộc đại quản sự cùng mọi người ở đây đều không ai nhận ra thâm

ý của Lam Thừa Quân, một mặt nghiêm túc cúi đầu hướng hắn trả lễ, một
mặt lại liếc nhìn nhóm người Lạc Y trầm giọng.

" Các ngươi tốt nhất nên cẩn tuân theo Thánh tử điện hạ dạy bảo. Nếu

như xảy ra điểm gì sơ sót các ngươi liền thừa nhận không nổi. Từ bây giờ
các ngươi không còn là người Chu quốc nữa mà chính là môn sinh của
Thánh Điện. Các ngươi phải tuyệt đối trung thành, tận lực. Làm tốt lọt vào
mắt các vị Điện chủ các ngươi liền có ngày đẹp trời. Nhược bằng không, ai
cũng không thể kéo về cho các ngươi một cái mạng! Đã nghe rõ?"

Giọng nói đầy hà khắc của Lâm Mộc khiến nhóm người Lăng Ngạo cảm

giác vô cùng nặng nề. Liền ngay cả kẻ ruột để ngoài da như Bạch Thừa Vũ
cũng nhíu chặt chân mày.

" Đã biết!"

Lạc Y nhẹ giọng lên tiếng thay nhóm người Lăng Ngạo đáp lời. Ánh mắt

nàng trên không trung đối lại ánh mắt của Dương Tình Tình đang nhìn về
phía này. Khoé môi nhàn nhạt nở nụ cười mang theo một tia trào phúng vô
cùng rõ ràng bức nàng ta đỏ mặt, âm ngoan trừng lại nàng.

Từng bước ghi thù, nàng cơ bản đã không còn đường lui...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.