nhiễm một vòng quang mang tuyệt mỹ. Đợi đến khi ánh sáng hoàn toàn tan
đi, Lạc Y mới vung tay lên đem một bình đan dược nhắm thẳng hướng đó
mà đi, sau được người kia vững vàng bắt được.
" Trong bình này có ba viên Cải Tử Hoàn Sinh đan. Ngươi trước để Phàn
Tư Phi uống một viên, bốn chín ngày sau uống một viên, tám mốt ngày sau
lại uống một viên. Không những thế các ngươi hàng ngày đều phải thay
nàng truyền chân khí, nếu không sợ là không cách nào duy trì đến ngày
dược hiệu hoàn toàn phát huy tác dụng."
" Đa ta ngươi, ta xem như thiếu ngươi một ân tình!"
" Ân tình ta thật không cần, chẳng qua ngươi nên nhớ lời thề của ngươi,
dùng toàn lực duy trì đại lục này!"
Lạc Y nghiêm nghị nói ra. Nghĩ đến bản thân nàng sắp rời khỏi, không
yên tâm nhất chính là đại lục này cùng với thân nhân ở đây. Bản thân
không cách nào thay đổi vận mệnh, nhưng nàng hoàn toàn có thể tìm kiếm
đường lui cho bản thân mình. Tư Mã Hạo, Phùng Nhật Huy lại thuận tiện là
đường lui này.
" Tốt, ta hứa với ngươi nhất định không nuốt lời!"
" Còn nữa, ta sắp tới sẽ có việc rời đi. Dược Đường ở Kỳ Vân thành
không cách nào duy trì, ngươi giúp ta đưa những đan phương này giao cho
đệ tử của ta, bảo hắn tự mình xử lý đi!"
Lạc Y không nhanh không chậm nói ra, đem sấp tư liệu đan phương
phóng đến trên tay của Tư Mã Hạo. Không cần nói rõ ra cũng biết đệ tử của
nàng chính là chủ tịch công hội dược sư Kỳ Vân thành. Tiếp xúc với hắn
quả thật không nhiều, nhưng lão ngoan đồng kia khăng khăng đòi nhận
nàng làm sư phụ nàng cũng không còn cách nào khác. Bây giờ rời đi đã là
chuyện trước mắt, không thể nào không lo lắng cho bọn họ ở lại nơi này.