KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 1395

hình nho nhỏ của Tiểu Hổ cũng nhìn lại đây, ánh mắt không khỏi dâng lên
một tầng lo lắng.

Bạch Thiên liếc mắt nhìn Thiếu Tà, hai người kiên định không nói một

lời, thật ra trong lòng của bọn họ cũng ẩn ẩn bất an. Ngay từ lúc Lạc Y nói
cảm nhận được hơi thở của Lão nhị đã nhận ra có điểm không đúng rồi...
Bất quá, nếu là kiếp nạn, tuyệt đối tránh không khỏi!

" Đi thôi! Tới đâu hay tới đó!"

Lạc Y cất giọng nói, cả nhóm người phía sau đều đồng tình gật đầu,

nhanh chóng đi theo nàng. Bọn họ đi hết quảng đường núi đá, trước mặt
hiện ra một sơn động có cây lá um tùm bao quanh, xung quanh sơn động
tỏa ra một loại khí tức vô cùng mãnh liệt, tựa như ngăn cản người đến gần.

Lạc Y đứng lại một chút, đảo mắt nhìn quanh, xác định xung quanh

không có trướng ngại không vượt được mới bắt đầu đi tiếp. Nhóm người
phía sau lại hơi chần chừ rùng mình một cái, so với khả năng của bọn họ,
Dực Long là đại thần cao không với tới, ngoại trừ Bạch Long và Tử Long
ra quả thực là không thua kém ai. Hắn làm sao lại tỏa ra khí tức đáng sợ
như vậy chứ?

Nhóm người tuy rằng rất do dự, nhưng cũng không chấp nhận để Lạc Y

đi một mình, bước chân vững vàng đi theo. Con đường trong sơn động gập
ghềnh khó đi, nhóm người phải tách ra đi thành một hàng dọc, cẩn thận hết
mức tránh bị va vào những vách đá trồi ra trên mặt sơn động.

Nhóm người đi không biết bao lâu rốt cuộc nhìn thấy được ánh sáng cuối

sơn động, bước chân cũng vì vậy không khỏi nhanh hơn một chút, ra khỏi
đường hầm mờ tối.

Nơi bọn họ đến là một vùng đất rộng rãi, cũng thuộc trong sơn động,

xung quanh có cây cối mọc xanh rờn, ở giữa có một hồ nước lớn trong vắt.
Tận đến khi nhìn kĩ mới nhận ra, trong hồ có một con rồng lớn đang cuộn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.