KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 165

" Là ta, thì sao?"

Đôi mắt nam tử như hùng ưng loé lên, nhưng không có một chút ý tứ

khinh thường, ngược lại càng cung kính ôm quyền với nàng.

" Bái kiến Lạc Y đại nhân, ta phụng lệnh lão đại ở đây chờ người đã lâu.

Người có thể đi theo ta một chút hay không?"

Theo tiếng nói nam tử thốt ra thì toàn học viện đều kinh ngạc muốn rớt

cằm? Lạc Y đại nhân? Xưng hô như vậy mà còn bằng thái độ tôn kính kia
a? Tân sinh năm nay là cái dạng yêu nghiệt gì?

Tống Vĩnh Khanh và hai lão sư khác mím môi, bộ dáng bất khả tư nghị.

Đã sớm đoán được vị phật sống này không phải vật trong ao mà! Hậu sinh
khả uý, quả là hậu sinh khả uý a!

Những thiếu niên có mặt lúc Lạc Y chữa trị cho Trầm Mặc Thiên thì

không tỏ vẻ gì bất ngờ. Bất ngờ cái gì? Người có thể xuất ra đan dược
thượng đẳng xem như cải trắng đem cho mà mắt cũng không chớp một cái
là dạng người tầm thường sao? Sau này bọn hắn giao hữu với tiểu cô nương
này hẳn có lộc ăn a!

Trong số người kinh ngạc cũng có người âm độc khó chịu. Điển hình là

La Vũ Khâm, gương mặt vặn vẹo mang theo sát ý kinh người như muốn
đâm Lạc Y thành từng mảnh nhỏ.

" Được! Dẫn đường!"

" Không được, sao có thể để muội đi theo người nguy hiểm như vậy

chứ?"

Lạc Kiến là người đầu tiên hồi thần, nghiêm mặt ngăn cản.

" Đại ca, yên tâm, ta sẽ không sao!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.