" Làm tốt lắm!"
Lạc Y tuy không sợ Huyền quốc hay Đông Phương Lam Hân, nhưng
nàng rất chán ghét phiền toái. Có thể bớt phiền bao nhiêu nàng sẽ tận lực
bớt bấy nhiêu. Kế hoạch tốt nhất bây giờ chính là từ từ tiêu diệt những căn
cứ ngầm của Huyền quốc, phá tan âm mưu bá chủ của hắn.
Nếu như Lạc Y hôm nay không biết được âm mưu của Đông Phương
Lam Hân hay để mật thư Đông Phương Dực đưa tới tay nàng ta thì mấy
ngày tới sẽ không yên ả, không có thời gian hành sự quan trọng.
Quả nhiên, tuy Nhược Ly và Dạ thường xuyên ồn ào nhưng kết hợp lại
vô cùng ăn ý nha!
" Muội và Dạ tiếp tục chia nhau để ý Đông Phương Lam Hân và bên
ngoài Lãnh Phủ, có động tĩnh lập tức báo về!"
" Vâng!"
Nhược Ly và Dạ ứng thanh một tiếng, nhanh chóng chia nhau ra lẫn
khuất vào màn đêm.
Lạc Y đợi tới khi họ đã đi xa mới ngẩng đầu nhìn Lãnh Hàn Thần một
mực chuyên tâm quạt mát cho nàng, môi bĩu ra đầy bất mãn.
Vì sao nàng phải xử lí chuyện này mà hắn một chút cũng không động
đây? Phải biết rằng chuyện này là liên quan trực tiếp đến gia tộc hắn nhưng
thái độ hờ hững của hắn vẫn luôn là thế nào?
Lãnh Hàn Thần tinh tế nhận ra Lạc Y bất mãn. Hẳn nhìn khoé môi hơi
bĩu ra của nàng, đôi thuỷ mâu tử sắc càng sâu thêm mấy phần.
Hắn thật muốn hôn một cái lên khoé môi mỏng hồng hồng kia một cái
nhưng bây giờ không phải thời cơ tốt!