Ngạn Hữu cùng Kỳ Phong liếc nhìn đôi bích nhân một cái, lại nhìn Lăng
Ngạo một cái. Ánh mắt lơ đãng liếc ra bên ngoài, còn không quên nhìn
Hoàng Phủ Yên Yên một chút. Trong lòng không khỏi thầm than.
Quả nhiên là vật họp theo loài a! Thần kinh của hai người kia cũng
không phải là tốt bình thường đâu!
Kỳ Phong khịt khịt mũi, ngửi ra được mùi máu tươi nồng đậm thật cảm
thấy vô cùng khó chịu. Thế nhưng hai người bên kia mắt cũng không nháy
đến một cái. Này, cái này không phải là khứu giác hai người bọn họ có vấn
đề chứ?
Kỳ Phong gãi gãi đầu, cùng với Ngạn Hữu trao đổi ánh mắt khó hiểu,
cuối cùng vẫn không tìm ra được nguyên nhân, đành bất lực thở dài một
hơi.
Nếu như bọn hắn biết, ngay từ khi kiếm ý đầu tiên phát ra, Lãnh Hàn
Thần đã nhanh chóng tạo ra một buồng không gian biệt lập bao quanh lấy
hắn và Lạc Y.
Bây giờ, trừ phi có người đạt tới cấp bậc Thần Tôn đến đây, nếu không
muốn phá ra buồng không gian này chính là vọng tưởng. Mà trên đại lục
Apollo, chỉ sợ không tìm được người tấn cấp Thần Tôn thứ hai. Cho dù có,
chỉ sợ là đã sớm bị chế ước thiên địa hành hạ gần chết a!
Thích khách dồn ép thủ vệ phủ đã vào đến sảnh tiệc. Đao kiếm vung lên
càng lúc càng giữ tợn, mạnh mẽ xé toạc vòng bảo hộ của thủ vệ phủ đâm
xuyên vào bên trong.
Hơn ba mươi thích khách toàn bộ đều vận trang phục dạ hành che kín từ
đầu đến chân. Tất cả bọn họ đều không có tổn hao gì ngoài việc nhìn qua
có chút xộc xệch, và bị máu tươi phun lên y phục, dính sát vào người toả ra
mùi tanh tưởi huyết tinh.