KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 242

Xế chiều, đoàn xe ghé Kulen để tiếp xăng dầu và nghỉ đêm. Cuối thị xã

Kulen là dòng sông Xen. Buổi chiều ra bờ sông, cả bộ đội ta và dân cùng
tắm, đa phần là phụ nữ… anh nào cũng canh mánh… nhưng khi họ đứng
lên chỉ một động tác xoay vòng thật khéo, tấm xà rông đã che kín không
còn thấy gì…

Có một câu chuyện giờ nghĩ lại còn thấy tức cười. Khi ra chợ Kulen thấy

có gạo nếp anh em ta định mua về làm cơm rượu. Tưởng chị này biết tiếng
Việt, anh Cao tài vụ e95 nói chữ “gạo” chị ta trả lời “Ót miên.” Khi anh
Cao chỉ vào thúng gạo thì chị ta mới nói “Việt Nam – Gộ.” Sau này khi đã
quen thân (tên chị là Rin) chị mới nói cho biết có một anh bộ đội đoàn 5504
dạy chị nói tiếng Việt, có lẽ anh này là người Quảng Nam hay Quảng Ngãi,
nên chị phát âm theo ông thầy của mình, nghe rất dễ thương.

Tết năm đó, có lẽ do tình hình bên nước còn khó khăn nhiều nên tiêu

chuẩn Tết cũng rất hạn chế. Anh em nhờ có xe về nước gửi mua thêm nên
cũng đón một cái Tết sung túc.

Là những “thầy tu” chính hiệu, hầu như những ngày tết anh em cũng

không được đi đâu xa, vẫn chỉ xung quanh các đơn vị trên chùa, rất ít anh
em được phép “xuống núi.”

Là đơn vị đi phối thuộc cùng e95, bộ phận trinh sát cũng được ưu tiên

nhiều: Thịt trâu của d1, thịt heo của F bộ gửi lên và cả thịt heo của anh em
trinh sát e95 biếu. Nên đến nửa tháng sau, chúng tôi vẫn còn thịt ram mặn
trong nồi, thỉnh thoảng anh Phận c trưởng c4 d1 mang rượu qua… trao…
đổi.

Những ngày tết qua đi nhanh chóng… và mùa mưa năm 1980 lại đến…

bắt đầu có những người anh em ngã xuống trên hướng của d2 e95.

Tiếng súng đã nổ trên hướng núi Cụt và những trận đánh giằng co với

địch ở đồi củ khoai 428. Trinh sát chúng tôi lại lên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.