KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 307

Thời đó nghe anh nào nói câu “Bực đ… chịu được” là biết anh này đã bị

Pốt “nhoẻn miệng cười.”

Trong một cuộc nói chuyện tại d bộ dBB1 Vườn Xoài, Phó Chính ủy

QK5 Thiếu tướng Nguyễn Huy Chương cũng phải thốt lên “Liên Hiệp
Quốc như là một cái chợ...” Có đoạn trong lúc nói chuyện, ông còn nhấn
mạnh “Thằng nào nói giỏi thì đem quân vào đây…” Vì bên kia bờ đại
dương, thành phố New York, chiếc ghế thành viên LHQ của Campuchia
vẫn do Pốt ngồi. Tư lệnh Lục Quân Thái Lan rêu rao “Bộ đội Việt Nam tấn
công vào đất Thái Lan.” Một vị ở Đại sứ quán Việt Nam tháp tùng thủ
tướng Campuchia Chăn – Xi lên thăm f307, có nói đến chuyện ở Thái Lan,
nhà cầm quyền còn thuê người, biểu tình ở trước Sứ quán Việt Nam tại
Bangkok, để la ó việc này. Rồi cuộc đối đầu giữa ASEAN và ba nước Đông
Dương…

Lính tráng đâu có biết rằng vào thời điểm đó, chúng ta khổ sở như thế

nào về vấn đề Campuchia… Những hạt gạo mới xay xát xong tại Bến Lức
(Long An) còn nóng hổi, được xe H13 của TCHC nhanh chóng chuyển đến
chiến trường qua ngả Congpong Thom đường số 7… và lúc quay về… có
khi trên xe là những người con đất Việt đã từ giã cuộc chiến, yên nghỉ tại
Nghĩa trang K số 4 được đưa trở về đất mẹ Việt Nam: Nghĩa trang Tân
Biên - Tây Ninh.

Phạm trù chính trị và ngoại giao, là công việc của những nhà chính trị và

ngoại giao. Còn phạm trù của người lính chỉ đơn giản là ĐÁNH TIÊU
DIỆT (Chính ủy f307 Lê Lung bảo đó là nguyên tắc số 1 của 10 hay 12
điều gì đó… trong tác chiến).

Đối với người lính tình nguyện Việt Nam “đất thánh” không phải ở

hướng bắc, hướng trước mặt… với những cánh rừng già sâu thẳm… nơi
chưa chấp những tên đao phủ của thời đại, trang bị những vũ khí mới
toanh…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.