KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 308

“Đất Thánh” của người lính chúng tôi ở hướng Đông và Đông Nam, từ

Đồng Văn đến mũi Cà Mau, dải đất hình chữ S nhìn ra bờ Thái Bình
Dương, với bầu trời xanh gió lộng… thuyền ta ngược… thuyền ta xuôi…
mỗi khi chiều về.

Và điều gì xảy ra thì phải xảy ra… Phải đánh, đánh cho bằng được, để

chiến thắng mà trở về… Mẹ đợi… người yêu mong… vợ chờ…

Chỉ có vậy và phải vậy. Chiến tranh không có khái niệm nơi nào có chứa

vũ khí là bất khả xâm phạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.