KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 313

được lệnh đánh, vẽ lại cách bố trí của chúng cùng tọa độ khu vực. Chúng
tôi khẩn trương rút về bên này biên giới, lúc gần tối, và tổ chức nghỉ đêm
tại một trảng rừng dầu rậm, có dòng nước nhỏ, cách chỗ tên địch chết hơn
cây số.

Qua liên lạc, BTM sư đoàn ra lệnh cho đội hình quay về D2 để củng cố

lực lượng, bổ sung lương thực và nhận nhiệm vụ mới.

Ở D2 được vài ngày thì đội hình tăng cường ra đến nơi. Đội hình thêm

c1 d10 e95 của anh Quân (sau này anh là thương binh và chuyển ngành về
công ty xây dựng thương nghiệp Nghĩa Bình) cùng một tổ trinh sát của e95
do Thượng úy Khoa (Khoa râu quai nón) trợ lí tác chiến của f chỉ huy
chung.

Nhiệm vụ được giao:

+ Toàn bộ đội hình cũ, có tăng cường thêm anh em d10 tiếp tục bám theo

đường vận chuyển của chúng xuôi về hướng nam, giáp với địa bàn của
đoàn 5504 do anh Khoa chỉ huy.

+ Bộ phận còn lại của D10 và trinh sát e95 do anh Quân chỉ huy, tiếp tục

bám địch khu vực biên giới, chặn đánh các toán vận tải của chúng.

Rời d2 e95 vào buổi sáng sớm se lạnh, tiết trời đã vào xuân… Cảm giác

của người lính ra trận khi Tết gần về không khỏi xốn xang. Trên đường
hành quân xuôi về Nam, tranh thủ lúc nghỉ giải lao, chúng tôi đều nói về
ngày Tết ở quê nhà mà chúng tôi có anh em là năm thứ tư (thế hệ lính
1977), dọc đường những cành phong lan khoe sắc khắp trời. Anh em trinh
sát vốn thích loại phong lan trắng, to bằng cái bát sắt 5 tấn, loại này phải
sau cả tháng mới tàn… chúng bám vào các thân cây to rất dễ lấy. Anh Khoa
nhìn hàng quân… trên ba lô, gùi đạn của anh nào cũng có cành lan trang
điểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.