+ Kho vũ khí và đạn dược (lượng này hơi ít).
Anh em d3 e95 nhờ trận đánh trước, thu khá nhiều đồ cổ quân tư trang
rồi, nên lúc này nhìn áo Pốt cũng không cần thiết lắm. Chỉ chú trọng võng
nilon hai lớp, mền màn tuyn…
Chỉ có anh em d10 và e94 thì hầu như cái gì cũng muốn, vì chưa bao giờ
tham gia trận đánh, có quá nhiều chiến lợi phẩm như vậy.
Kho vải hoa với hàng trăm cây dựng đứng trong kho… anh em chỉ tranh
thủ kiếm mỗi người một ít thước về may quần đùi. Sau này khi về Kamtuot
và Choamkhsant công tác, tôi thấy khá nhiều chị em K mang xà rông vải
này. Có lẽ là sự trao đổi hai chiều của nền kinh tế thị trường, sự lưu thông
hàng hóa chăng?
Nhìn anh em e94 ban đầu lấy nhiều thứ, khi ra khỏi khu vực thì vướng,
nên bỏ cái nầy lấy cái kia. Rồi lát sau, lấy lại cái kia, bỏ cái nọ... nhìn rất
buồn cười.
Lính trinh sát do được ưu tiên nhiều nên võng, mền, vải chúng tôi chả
thiết lấy. Vì lấy để làm gì bây giờ? Tôi nói với anh em trinh sát, chỉ thu lấy
một ít thịt hộp và cơ bản là bột ngọt. Những thứ này là thực phẩm chính
của lính. Bộ phận trinh sát mang ba lô nhẹ hơn BB, nên hầu như ba lô anh
nào cũng toàn thịt hộp và bột ngọt. Mỗi anh khoảng ba mươi – bốn mươi
bịch bột ngọt.
Do biết một ít vốn tiếng Anh, và nhiều lần nhận thuốc đi tác chiến, nên
tôi biết khá nhiều thuốc Tây. Tất cả các loại thuốc kháng sinh (tên có đuôi
là line… cine…) tôi hốt sạch.
Khổ sở cho bộ phận công binh sư đoàn, phải gom mọi thứ của anh em đã
xử lí để chất thành đống, làm mồi lửa cho lễ hóa kiếp của hơn tám mươi
thằng Pốt “theo đúng phong tục” của người dân K.