KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 93

KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307

KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307

Võ Văn Hà

Võ Văn Hà

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 27

Chương 27

VƯỢT SÔNG SREPOK. (Tiếp theo)

Tảng sáng, chúng tôi được tiếng pháo chiến dịch đánh thức dậy… dù chỉ

ngủ được vài giờ, nhưng cũng quý vô cùng, người tươi tỉnh lại, hơn nữa
trong trạng thái không có gì căng thẳng, nên anh em cũng tỉnh táo đôi phần.
Tôi bò ra mép sông để rửa mặt, láng quáng thế nào lại trượt chân xuống
mép sông, chưa kịp phản ứng thì nước đã cuốn trôi ra khỏi bờ, tôi vùng vẫy
cố bơi vào bờ nhưng vô hiệu, vì với vận tốc nước chảy nhanh như vậy,
buộc ta phải bơi xuôi theo dòng và lựa thế để tiến dần vào bờ, khi trôi qua
c3 d1, có một anh lính nhanh trí ném cho tôi sợi dây thừng to tướng, tôi
chụp được và cố bơi vào bờ.

Trong lúc chờ anh em 198 từ phía bên kia, cách chúng tôi khoảng 10 km

báo cáo tình hình địch, tôi ngồi cạnh bờ sông, nhìn ngắm nó và nhớ về
dòng sông quê nhà…

“Dòng sông ấy, nơi mẹ đã sinh ra con trong một đêm hè tháng năm, cha

đi biển không có ở nhà, mẹ tự mình chống sõng (xuồng nan) qua bên này
sông và con đã cất tiếng khóc chào đời nơi dòng sông ấy. Lớn lên mẹ dẫn
con ra sông giặt quần áo, khi con chưa biết mặc quần, bò lổm ngổm, đuổi
theo những con còng biển nhỏ xíu để bắt nó, nhưng có bắt được bao giờ
đâu… rồi những năm tháng con theo mẹ đi bắt những con cua, con cá bống
trong hang… dòng sông ấy đã nuôi con lớn khôn, để có thể đi một mình,
bắt những con sò, con sam về bán, mẹ đã tập con bơi, bằng cách ôm thân
cây chuối hai chân đập ầm ầm, nước da con sạm đen giống cha, giống mẹ,
là những gì còn sót lại của biển cả trên con người của con, dòng máu con
có vị mặn, cũng là nhờ vị mặn của dòng sông ấy, đôi mắt con long lanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.