KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 94

giống như ánh trăng, in hình trên dòng sông những đêm trăng rằm, có sóng
gợn lăng tăng… Rồi một ngày, con thi đậu vào trường Cường Để, ngôi
trường danh giá nhất của tỉnh Bình Định ngày ấy. Con xa mẹ, xa dòng sông
với bao nhiêu nỗi nhớ… buổi chiều đi học về, con cũng ghé ngang qua
đường Nguyễn Huệ Quy Nhơn để nhìn thấy biển cho đỡ nhớ.

Đất nước thống nhất con cũng hoàn thành chương trình phổ thông, trở lại

quê nhà sau bảy năm xa cách, chừng ấy năm mang nỗi nhớ dòng sông… và
chính nơi này con gặp một người con gái…

Người con gái ấy, làm chung với mình một bờ ruộng muối, cũng có một

thời phải vào Cam Ranh sinh sống do chiến tranh, sau ngày giải phóng trở
lại quê nhà…

Con biết mẹ rất thương người con gái ấy, và mẹ cũng mơ một ngày là

con dâu của mẹ, khi con đi rồi, mẹ vẫn thường kể cho cô ấy nghe về quãng
đời niên thiếu của con, những lúc hai gia đình cùng làm chung, nhìn đôi
mắt mẹ và của người ta… con hiểu tất cả.

Giờ đây trước mặt con cũng là một dòng sông… nhưng nó không hiền

hòa như dòng sông quê mình mẹ ạ! Dưới sự lững lờ kia, là những gì uất
hận của cả một dân tộc, đang đứng bên bờ vực của sự diệt chủng, con rất
sợ… hôm nay… ngày mai… cũng ở dòng sông này…”

Bước chân nhanh thoăn thoắt của trưởng ban trinh sát Sư đoàn, đi nhanh

về hướng tôi, đã cắt ngang dòng hồi tưởng về một dòng sông. Toàn đội
hình tấn công ra đường 19, tiến công về Stung Treng nơi có BTL Quân khu
Đông bắc của Pốt.

Khi ra đến giáp đường 19, anh Thảo B trưởng trinh sát d1 e95 đạp phải

quả mìn KP2 của địch và hi sinh.

Mặt đường 19 chỗ này khá rộng và nhẵn, chúng tôi cùng c3 d1 đi trước

đội hình, về Phum Sreta Chan cách đó chùng 5 km, để gặp bộ phận chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.