KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 284

phép "án quyền" xoa vào ngoài ngực cho tên Trương một lúc thì thấy tên
Trương trở dậy được ngay. Khi chàng ta dậy rồi thấy bọn anh em thuật lại
thì sợ hãi hổ thẹn vô cùng, vội tránh đi một nơi, không đám thò mặt ra nữa.

Lúc đó trời đã gần sáng, Diêu Cương bèn bảo nhà hàng dọn cơm lên, ba
người ăn cơm thực sớm, rồi anh trả tiền hàng ra đi.

Vào khoảng giữa trưa hôm ấy thì ba người cùng đi đến thành Tế Nam.
Hoàng Vân Nhi hỏi thăm đến phố Đông Môn thì đến ngay nhà Âu Dương
Vĩnh Minh ở đó.

Khi đi đến cửa nhà Âu Dương Vinh Minh, hỏi ra mới biết là Vĩnh Minh đi
Sơn Tây vắng, Hoàng Vân Nhi liền bảo người nhà rằng:
- Tôi là học trò của Lục Bất hòa thượng, đại sư tôi có một bức thư rất cần,
sai tôi đưa sang đây trình hầu lão gia. Nhưng nay lão gia đi vắng thì xin anh
giữ giúp lấy cho, khi nào lão gia về, anh làm ơn đưa trình ngài ngay lập tức,
và phải giữ cho cẩn thận giúp tôi, nếu lỡ thất lạc thì rất là nguy hiểm...
Tên người nhà thấy nói là bức thư của Lục Bất hòa thượng thì vội vàng ra
dáng ân cần, bảo Hoàng Vân Nhi rằng:
- Thưa cô, ông tôi tuy đi vắng, song công việc ở nhà ông tôi đã giao cho
Lưu công tử trông coi. Vậy nếu có việc cô cần thì xin cứ vào nói chuyện
cho Lưu công tử biết, có lẽ tiện hơn.
Hoàng Vân Nhi không biết Lưu công tử là ai nên cũng không muốn vào,
liền bảo tên người nhà rằng:
- Tôi còn có việc cần phải đi sang Tương Dương một chút, khi nào trở về
tôi sẽ vào đây. Vậy phiền anh cứ đưa bức thư này cho lão đạo nhân giúp tôi
cũng được.
Nói đoạn liền trao bức thư cho tên người nhà, rồi cùng Diêu Cương và Tấn
Từ quay ra ngoài phố. Bấy giờ trời đã đúng trưa, ba người liền tìm đến một
hàng cơm Tụ Anh Lâu là một ngôi hàng rất lớn ở đất Tế Nam, rồi cùng
nhau vào đó.
Khi bước chân vào trong hàng thì thấy vừa đúng giữa buổi ăn trưa, cho nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.