KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 376

Nói đoạn liền ôm thốc ngay Viên Tôn sư thái vào thẳng chỗ cái ghế kia.
Viên Tôn lúc đó hoảng hốt sợ hãi, cố sức định thoát ra, song không sao mà
thoát được nổi. Khi vào chỗ cái ghế nhìn đến người con gái lúc nãy thì đã
thấy nằm lăn xuống dưới đất ở bên cạnh ghế, người ngất hẳn đi, mà ngấn
nước mắt vẫn còn đầm đìa hai bên má. Viên Tôn vừa phần thương hại
người con gái, vừa phần căm tức cho mình, song nàng cố sức cựa quẫy tháo
ra mà không ăn thua chi cả.
Rồi liền đó thấy Giải Kim Lôi đặt ngay nàng vào giữa cái ghế đặt người
con gái lúc trước, và cũng thấy những dây móc xung quanh mắc lên, giữ
chặt lấy cả chân tay, tựa như trói gò cả.
Xong đâu vào đó, Giải Kim Lôi liền ung dung cười nói mà rằng:
- Lão trước đây chỉ vì bần đạo say mến cô nương mà phải lần sang đến đất
Vũ Tiến, xuýt bị nguy hiểm đến thân. Hôm nay cũng là trời xui khiến vậy,
cô nương lại tự đến đây, vậy xin cô nương hãy gượng vui lòng mà nhận
một tấm chân thành của bần đạo, để cho bần đạo được tiếp hôm nay thì
thực là vô cùng hạnh phúc.

Nói đoạn liền cười cợt ngả ngớn, đến ngay bên cạnh Viên Tôn, từ từ giơ hai
tay cởi áo Viên Tôn ra dáng ung dung đắc ý vô cùng.

Viên Tôn sư thái lúc đó, có chân tay mà không thể động cựa được có võ
nghệ mà không thể thi hành được, đành phải trơ trơ nằm ngay như cây gỗ,
nhắm nghiền mắt lại để xem Kim Lôi xử trí ra sao?

Tài cao sức giỏi mà chi,
Một giây bất cẩn mà nguy cho đời.
Cho hay những bậc hơn người,
Đường đời nửa bước không sai mới là.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.