KIẾM KHÍ TRƯỜNG GIANG - Trang 53

- Bây giờ chuyện đã làm đến mức này rồi, Vượng Thúc, Hắc thúc,

không bằng kể lại mọi chuyện cho chúng tôi biết, có lẽ chúng tôi có thể
giúp hai người giải quyết, nếu không bọn chúng cũng không tha cho hai
người đâu.

Hà bộ đầu trừng mắt nhìn, cáu kỉnh đáp:

- Các người là dân tỉnh ngoài, không biết đâu là lợi hại. Cường long

không đấu địa đầu xà, các người còn không mau về quê đi.

Tiêu Thu Thủy mỉm người ngạo nghễ, hắn biết loại người giống như

Hà bộ đầu là phải dọa cho một trận mới xong. Ai mà biết Đường Nhu cũng
đang có ý đó, gã thiếu niên áo trắng đang lẳng lặng không lên tiếng này đột
nhiên vung tay, ba mũi tên nhỏ không sai một ly bắn trúng chiếc lông trên
mũ Hà bộ đầu, khiến hắn sợ đến trợn mắt há mồm. Đường Nhu khẽ cười,
nói:

- Ta là người của Đường gia, Tứ Xuyên đất Thục..

“Người của Đường gia” bốn chữ vừa ra khỏi miệng, Hà bộ đầu lại

càng không ngậm miệng lại nổi. Ba trăm năm nay, có ai dám chọc và
Đường gia đất Thục?

Đột nhiên một luồng sáng trắng lóe lên, kiếm đã về vỏ, bộ râu dài ba

tấc của Hà bộ đầu chợt rớt mất phần chỏm cuối, thư sinh mặt trắng bình
thản nói:

- Em trai của Nam Hải Đặng Ngọc Bình, Đặng Ngọc Hàm chính là ta.

Hà bộ đầu dù sao cũng là người từng ra ngoài gặp qua sóng to giớ lớn,

nghe đến tên Hải Nam kiếm phái Đặng Ngọc Bình, sóng to gió lớn gì cũng
biến thành trời yên bể lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.