KIẾM PHÁ THƯƠNG KHUNG - Trang 325

Hắn tặc lưỡi, hóa ra trong trạng thái huyền diệu lúc cô đọng thiên địa ý

trở thành kiếm ý, do đến thế giới này chưa được bao lâu, bên ngươi chỉ có
thanh kiếm gỗ làm bạn, cho nên trong lúc cô đọng bất chợt kiếm ý liền trở
thành dạng thu nhỏ của nó.

Nhớ đến Thanh Phong kiếm Hoa Phong thu hồi tâm thần trở về thực tại,

mở mắt tìm. Đến khi nhìm thấy hắn nhíu mày ra vẻ rất không hài lòng, cầm
kiếm lên ngắm nghía hồi lâu kiếm vẫn không có gì thay đổi.

Thanh Phong kiếm vẫn là Thanh Phong kiếm, kiếm gỗ vẫn chỉ là kiếm

gỗ, khác ở chỗ là phần sắc bén mà hắn tôi luyện trước đó ở Kỳ Liên sơn đã
biến mất. Thanh Phong kiếm trở về đúng với bản chất của nó, một thanh
kiếm gỗ vô hại. Tất nhiên Hoa Phong không hay biết màn phô trương thanh
thế của nó cho nên mới khó chịu như vậy.

Ngắm mãi không có gì khác biệt cảm thấy công sức bao ngày cực khổ

không được đền đáp, thất vọng cực độ Hoa Phong mấy lần vốn định quăng
đi, nhưng nghĩ lại thôi, đây là vật kỷ niệm.

Đột nhiên hắn nhớ đến Hoa Thanh sau đó lại nhớ nhà, hắn không biết

bản thân đã đến đây bao lâu. Tin tức hắn nhảy vực chắc gia tộc đã biết.

- Có lẽ mẫu thân rất buồn.

Thì thầm một mình, cầm Thanh Phong kiếm với vẻ mặt không tình

nguyện Hoa Phong rời khỏi nơi này, hắn muốn tìm đường rời đi, bởi vì tiên
nhân đã để lại cơ duyên cho người hữu duyên thì chắc chắn không tuyệt
đường lui.

Đi mãi đi mãi trời cũng tối, Hoa Phong tìm chỗ nghỉ ngơi. đến gần khuya

hắn cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Thường ngày mỗi khi đêm đến nơi đây đều
xuất hiện những âm thanh ma quái, nhưng hôm nay những âm thanh ấy chỉ
nghe thoang thoảng nơi xa còn xung quanh hắn lại chẳng nghe gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.