KIẾM PHÁ THƯƠNG KHUNG - Trang 467

- Được rồi! Ngươi có thể tự do!

Hỏi xong những gì cần hỏi Hoa Phong liền thả đối phương rời đi, hắn

nói luôn rất giữ lời.

- Đa tạ! Đa tạ!

Tên kia nghe vậy giống như được đặc xá, trái tim treo cao đã được hạ

xuống, liền thở phào nhẹ nhõm. Cảm kích vài câu rồi lập tức bỏ chạy, như
chó nhà có tang, phút chốc không còn bóng dáng.

Hắn có cảm giác Hoa Phong nếu không chết yểu, chắc chắn sẽ vô cùng

khủng bố, không biết gì đã yêu nghiệt vậy rồi, nếu biết nhiều thêm chút
hoặc hiểu rõ tất cả lúc đó thật khó mà tưởng tượng.

Sau khi thả đối phương rời đi, Hoa Phong thò tay vào ngực áo, lôi ra một

chiếc hộp nhỏ.

Trước khi tiến vào Thanh Vân tông mẫu thân đã đưa cho hắn một ít đan

dược và chiếc hộp nhỏ này, đan dược đã sạch sẽ từ lâu, chỉ còn chiếc hộp
không ăn được nên mới còn đến tận bây giờ, về phần ai tặng mẫu thân nói,
tới một lúc nào đó hắn ắt sẽ biết.

Mơt hộp ra bên trong là một chiếc nhẫn, chiếc nhẫn không có gì bắt mắt

ngoài mấy hoa văn chạm khắc như những chiếc nhẫn thông thường. Hoa
Phong lấy nó ra bởi vì hắn suy đoán đây rất có thể là nhẫn trữ vật như lời
tên kia vừa nói.

Xem đi xét lại đây hẳn là vật vô chủ, Hoa Phong liền cắn tay nhỏ máu, ý

định muốn thử xem có phải nhẫn trữ vật hay không.

Nhưng điều khiến Hoa Phong buồn bực đó là hắn cắn mãi mà ngón tay

chẳng có chút máu nào, hắn xem phim kiếm hiệp thấy họ cắn tay khá dễ
dàng, nhưng xem ra thực tế không đơn giản như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.