KIẾM PHÁ THƯƠNG KHUNG - Trang 506

ngột tăng nhanh.

Hứa Du tăng nhanh tốc độ thủ quyết, tốc độ đao phong liền nhanh hơn

rất nhiều. Hoa Phong vốn đã vô cùng chật vật, càng thêm khốn đốn. Vốn
hắn nghĩ có thể duy trì mười hơi thở, hiện tại xem ra không nhiều như vậy.

Trong tử có sinh, nơi cuối đường hầm luôn có ánh sáng. Đang lúc Hứa

Du cho rằng Hoa Phong khó thoát khỏi vận mệnh bị bản thân chém giết, thì
hắn đã phạm phải một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng.

Hứa Du lúc này tay không tấc sắt, hơn nữa đang vì tài bảo mà điên

cuồng. Binh khí của hắn được đưa hết lên không trung, toàn thân không có
chân khí hộ thể. Trong suy nghĩ của hắn, Hoa Phong không đủ tư cách phản
kích, nếu có phản kích cùng lắm chỉ là sử dụng ám khí, nhưng trước đao
phong phủ kín thiên địa, mọi ám khí đều trở nên vô dụng, vả lại đối phương
thật dám ngừng tay phóng xuất ám khí, nếu như vậy chưa kịp thực hiện đã
bị đao phong cắt thành vạn mảnh, nhưng hơn hết, ám khí của con kiến
Luyện Mạch kỳ, có thể làm thương hắn sao? Không thể nào, tuyệt đối
không thể.

Suy nghĩ này chính là sai lầm trí mạng của Hứa Du, hắn có phần xem

trọng Hoa Phong là thiên tài, nhưng lại khinh thường đối thủ quá yếu.

Đối với người khác sự chủ quan này là rất bình thường, nhưng trước Hoa

Phong sự chủ quan này khiến hắn phải trả giá cực đắt.

Hoa Phong dù cố rất cố gắng, nhưng biết mình không thể kiên trì quá

lâu, trong lúc hắn đang tiếc nuối nhân sinh này quá ngắn ngủi, ánh mắt nhìn
về phía địch nhân như muốn khắc ghi tên này, để nếu có kiếp sau còn nhớ
mà báo thù.

Nhưng ngay lúc ánh mắt hắn nhìn Hứa Du chằm chằm thì sơ hở của địch

nhân đã bị nhìn ra. Trong đầu Hoa Phong lóe lên tia sáng hy vọng, hắn chỉ
có một cơ hội, một cơ hội duy nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.