KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 142

trên đống lửa.

Cũng không biết nước có thể được đốt nóng hay không, hay là cái ly bị

cháy trước.

Một lát sau, nước nóng lên mà cái ly gỗ cũng biến thành được sơn đen

màu đen như mực, tản ra mùi đun. Chỉ là Lỗ Đạt Mã cũng mãn nguyện
được uống nước nóng, chỉ là, trả giá chính là cáy ly gỗ của Dạ.

Dạ rất rộng rãi không có tức giận, hắn thật vui mừng vì Lỗ Đạt Mã có

thể ăn uống, mặc kệ là thịt hay là nước. Hắn lại còn rất sáng tạo cũng treo
sữa hồ lô lên trên lửa đốt, kết quả dĩ nhiên là không thành công, sữa hồ lô
bị đốt nổ rồi. Dạ cũng bị giật mình, hồi lâu cũng không lấy sữa hồ lô
xuống, mà ngay cả sau đó mỗi ngày đi ra ngoài săn thú cũng thật lâu không
có mang sữa hồ lô về cho Lỗ Đạt Mã.

Dạ làm cho Lỗ Đạt Mã mấy cái ly gỗ, lớn lớn nhỏ nhỏ. Lỗ Đạt Mã vui

vẻ, lần này chén gỗ chậu gỗ đều đã có rồi. Khi nàng nấu một bồn nước lớn,
lúc đưa cả tay và chân đều ngâm vào, cảm giác mình giống như là tới Thiên
đường.

Lỗ Đạt Mã đau bụng kéo dài ba ngày. Buổi tối mỗi ngày Dạ đều dùng

bàn tay to lớn ôm bụng giúp nàng, rạng sáng mỗi ngày trước khi đi ra ngoài
săn bắt luôn luôn đi tới tới lui lui dò xét mấy lần ở khe núi rồi mới có thể
rời đi, hắn vẫn còn cảm thấy Lỗ Đạt Mã "bị thương" là do bị công kích.

Đến ngày thứ bảy, "dì cả" của Lỗ Đạt Mã rời đi Nhưng mà, Dạ vẫn

không có khôi phục như bình thường, mỗi ngày vẫn phải dò xét mấy lần ở
địa bàn của mình, khẩn trương cuống cuồng.

Mà Lỗ Đạt Mã cũng có việc mới để sầu lo —— mùa đông tới, làm sao

sưởi ấm trong động này đây, mặt dây chuyền thủy tinh chỉ có thể mượn ánh
nắng mới có thể lấy lửa, lúc buổi tối không có ánh mặt trời thì phải làm thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.