KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 156

Như vậy là để phòng ngừa độc tố theo máu lan tràn ra toàn thân, thì nàng

có thể an tâm xử lý vết thương. Lỗ Đạt Mã nâng chân trái lên, lòng bàn
chân có miệng vết thương nho nhỏ y hệt lỗ kim đã biến thành màu tím đen,
chung quanh cũng bắt đầu xanh xao.

Lỗ Đạt Mã lấy ra cốt châm từ trong túi da thú tùy thân, cắn răng, hạ

quyết tâm, hung hăng vạch ra một đường về phía miệng vết thương.

"Hít!" Lỗ Đạt Mã hút không khí, đậu đen rau giá, thật là đau á.

Thấy có máu đen chảy ra, Dạ liền đưa đầu lại gần, muốn liếm láp vết

thương.

Lỗ Đạt Mã vội vàng dùng bàn tay ngăn cản trán của hắn, giọng khẽ run

nói: "Dạ! Không được, ngươi cũng sẽ trúng độc."

Dạ "Ô oa" một tiếng, có chút nóng nảy, có thể thấy được là Lỗ Đạt Mã

ngoan cố không để cho hắn giúp đỡ nàng chữa thương, bất đắc dĩ ngược lại
đành đi liếm mồ hôi lạnh rỉ ra tích tích trên trán nàng.

Lỗ Đạt Mã đè ép chung quanh miệng vết thương, khiến máu độc màu

đen chảy ra khỏi cơ thể, đợi máu đen chảy ra hết từ từ bị dòng máu màu đỏ
thay thế, Lỗ Đạt Mã lại vuốt cổ chân sưng đỏ đè ép tới miệng vết thương
lần nữa, thấy dòng máu chảy ra đều là màu đỏ tươi thì mới an tâm.

Hình như Dạ đã thấy rõ rồi, đây là Lỗ Đạt Mã đang chữa thương cho

mình, không lại tiếp tục liếm mồ hôi lạnh trên trán nàng nữa, xoay người
vào trong bụi cỏ cách đó không xa. Không lâu sau, hắn liền cầm mười mấy
miếng lá cây cỏ hình cánh quạt ra ngoài, lá cỏ lớn cỡ lòng bàn tay của Lỗ
Đạt Mã, hình dáng giống như lá liễu, hơi vàng, cuống lá và sống lá có màu
tím đỏ.

Dạ nhét mấy miếng lá cỏ vào trong miệng Lỗ Đạt Mã ý bảo nàng ăn hết,

mình thì lấy mấy miếng còn dư lại bỏ vào trong miệng nhai nhóp nhép rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.