KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 162

có rất nhiều thiếu sót, phần lớn đều cần tứ chi phối hợp mới có thể miêu tả,
rất nhiều khái niệm trừu tượng nào đó thì không cách nào biểu đạt ra được.

Mà qua lâu như vậy cũng chưa từng gặp đồng tộc của Dạ xuất hiện, tiếng

nói của hắn hoàn toàn có thể không quan trọng rồi. Dạy hắn ngôn ngữ của
mình, ngày sau chẳng phải liền dễ dàng khai thông á!

Có thể có người đối thoại, mình cũng không cần mỗi ngày lầm bầm lầu

bầu giống như người đần độn. Thật ra thì Lỗ Đạt Mã sợ đã ở cái thế giới
này lâu, sẽ từ từ quên mất ngôn ngữ của mình.

"Cô! Cô!"

Dạ thấy Lỗ Đạt Mã không có phản ứng, chớp chớp con ngươi màu tím

sẫm, mình nói không đúng sao? Sao Lỗ Đạt Mã không để ý tới mình? Suy
nghĩ một chút thì phát ra âm thanh lần nữa. Từ đó gọi về tinh thần đang dạo
chơi của Lỗ Đạt Mã.

"Dạ! Không phải ‘cô’! Là ‘con rùa’ Ô Quy!" Lỗ Đạt Mã quyết định,

nàng muốn dạy Dạ học nói chuyện.

"Cô?"

"Con rùa, gui, con rùa!" (Nguyên văn phải là: Quy, gui, quy nha @)

"Cô?"

"Con rùa!"

......

Hai người cứ như vậy đứng ở bên dòng suối "Cô cô con rùa con rùa" cả

buổi.

"Con rùa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.