KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 251

Hắn nhẹ nhàng thả Lỗ Đạt Mã lên trên đệm da thú, xốc rèm da thú dùng

làm vách ngăn, đi ra phòng ngoài ôm chậu than mai rùa đã tắt lửa đi vào.
Bây giờ khí trời cũng không còn lạnh nữa, chậu than cũng không cần đốt
liên tục.

Dạ lấy than tro từ trong chậu than nâng đến trước mặt Lỗ Đạt Mã.

"Những thứ này? Dùng?"

"Dạ, cám ơn ngươi!"

Đối với Dạ tri kỷ, Lỗ Đạt Mã khen thưởng ấn lên một nụ hôn trên trán

hắn.

Lúc này "dì cả" tới năm ngày, rất bình thường, cũng không có đau đớn

khó nhịn như lần trước, mặc dù còn có chút căng trướng bụng, nhưng cũng
ở trong phạm vi Lỗ Đạt Mã có thể tiếp thu.

Trong năm ngày này, Dạ lại xem nàng trở thành một bảo bối dễ vỡ, cái gì

cũng không để cho nàng làm, đi tới chỗ nào không phải ôm thì chính là
cõng. Nướng thịt xong thì xé thành từng miếng nhỏ từng miếng nhỏ cho
nàng ăn. Hơn nữa giống như Lỗ Đạt Mã chăm sóc lúc hắn bị thương, đi
trong suối bắt cá, hầm thành canh, đút cho nàng uống từng muỗng một.

Buổi tối lúc đi ngủ, Dạ nhẹ nhàng ôm lấy nàng, chỉ cần Lỗ Đạt Mã hơi

có động tĩnh, hắn liền cảnh giác tỉnh lại, tra xét xem Lỗ Đạt Mã có khó chịu
gì không.

Rốt cuộc đợi đến sau khi "dì cả" nói tạm biệt, Lỗ Đạt Mã thở phào một

cái, nếu cái này lại trể thêm mấy ngày, nàng cũng sợ tố chất thần kinh của
Dạ. Nhưng mà, Lỗ Đạt Mã phát hiện, cho dù nàng không chảy máu nữa,
biểu hiện của Dạ vẫn là cái dạng kia, cẩn thận trước sau như một.

Hết chương 52.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.