KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 418

Lỗ Đạt Mã cái gì cũng không nói, lại bắt đầu "lách cách lạch cạch" rơi

nước mắt, hơn nữa hết sức uất ức nhìn hắn thút thít. Dien*dan*le*quy*don
ChieuNinh Nàng lại lấy chén đẩy qua chỗ Dạ, mang theo tiếng khóc chỉ nói
một chữ: "Ăn!"

Thấy Dạ lắc đầu, Lỗ Đạt Mã càng khóc lớn tiếng.

Dạ rất sợ thấy Lỗ Đạt Mã khóc, hắn sẽ cảm thấy trong lòng có con sâu

nhỏ đang cắn. Hắn duỗi cánh tay muốn ôm Lỗ Đạt Mã vào trong ngực lần
nữa, lại bị Lỗ Đạt Mã chụp tay. Mà một tô cháo cũng bị đẩy tới trước mặt
mình lần nữa.

Lỗ Đạt Mã nhăn nhíu khuôn mặt nhỏ nhắn, một vẻ ngươi không ăn thì ta

liền khóc cho ngươi xem.

Cuối cùng Dạ thỏa hiệp.

Rất nhiều chuyện chính là như vậy, nếu như cường thế không thể đạt tới

mục đích, như vậy thì khom người một cái, lấy nhu thắng cương, hiệu quả
thường thường sẽ làm cho người ta không ngờ tới.

Trải qua Lỗ Đạt Mã vừa khóc vừa nháo, Dạ thỏa hiệp. Bắt đầu ăn chung

cháo cùng với nàng, cái này làm Lỗ Đạt Mã rất vui vẻ.

Vậy mà, cuối cùng khoai tây cũng chỉ ăn được một ngày, chỉ là, càng bi

thống hơn là, khoai tây còn chưa có ăn hết, bó củi lại sắp dùng hết. Dưới
tình huống không có cách nào, nàng và Dạ chỉ có thể đội mưa vớt một chút
gỗ trôi lên, chặt thành khúc nhỏ, xếp chồng chất ở bên cạnh chậu than,
hong khô chúng nó. Lửa thật sự quá quan trọng, không riêng gì nấu cơm,
còn có thể trừ bỏ hơi ẩm và khí lạnh, quan trọng hơn là nấu nước nóng. Tại
trong loại thời tiết này, bọn họ không thể uống nước lã, ngộ nhỡ bị kiết lỵ,
thì khác gì là chờ chết.

Mưa đã rơi xuống hơn sáu mươi ngày, còn chưa có ý muốn dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.