KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 460

minh liền vọng tưởng chống lại răng nhọn, móng nhọn; an nhàn làm nàng
quên mất sự nhỏ yếu của mình, đã từng bị một con ngựa sừng trâu đuổi đến
chạy trối chết.

Bởi vì tiến vào thảo nguyên rồi vẫn chưa tìm được cước lực (cu li) thích

hợp, tất cả vật phẩm bọn họ mang theo cũng vác ở trên người Dạ, Lỗ Đạt
Mã kiên định cự tuyệt ý tưởng Dạ muốn cõng nàng đi.

Dạ nhìn Lỗ Đạt Mã nhu thuận lôi kéo chặt tay của mình, đi theo bên

cạnh hắn, cũng không có cố chấp nữa, chỉ là, thả chậm bước chân tiến lên,
mỗi khi đi một lát liền dừng lại cho Lỗ Đạt Mã nghỉ ngơi.

Lỗ Đạt Mã phát hiện, Dạ bao giờ cũng có thể rất khéo léo tránh khỏi

tranh đoạt lãnh địa giữa dã thú, một khi xuyên qua trong lãnh địa, cũng
không bị "Lĩnh Chủ" phát hiện.

Mà phát hiện này làm Lỗ Đạt Mã đau lòng. Dọc theo đường đi những

bóng dáng chiến bại bị xua đuổi ở trong đầu nàng trùng hợp thành Dạ. Hình
như nàng nhìn thấy một tiểu thú màu đen vết thương đầy người, cúi thấp
đầu, đang kẹp đuôi, mệt mỏi không ngừng, tránh né cự thú hung tàn công
kích đến từ bốn phương tám hướng.

Sở dĩ Dạ có thể mang theo nàng xuyên qua lãnh địa mãnh thú mà không

bị phát hiện, đều là kinh nghiệm hắn có được từ trong lần lượt bị thương,
lần lượt bị xua đuổi.

"Dạ......"

Lúc nghỉ ngơi, Lỗ Đạt Mã ôm chầm lấy cái eo gầy gò mà có lực của Dạ,

vùi đầu vào trong ngực của hắn, mắt trở nên ẩm ướt, trong lòng không biết
vì sao lại có một loại ê ẩm đang không ngừng lên men như vậy.

Lỗ Đạt Mã thình lình làm ra động tác làm Dạ có chút tay chân luống

cuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.