Nhóm báo nhân mặc dù không có phân chia lãnh địa rõ ràng, lại vô cùng
chú trọng * và sinh hoạt tư mật, không thích bị người nhìn lén. Cái này ở
một phương diện cởi mở khác của bọn họ lại hoàn toàn khác biệt.
Thời gian ở chỗ này, Lỗ Đạt Mã phát hiện, Dạ rất ưa thích nơi này, cũng
không có tính toán trở lại thung lũng.
Đối với điểm này, Lỗ Đạt mã thật vui mừng, bởi vì nàng cũng thích ở
đây. Không riêng gì bởi vì có báo nhân kỳ lạ có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ
của nàng, rau dưa nơi này cũng nhiều hơn chỗ ở trước kia của bọn họ. Hơn
nữa địa thế bằng phẳng, càng thêm thích hợp với nàng hoạt động.
Nếu tính toán ở lại định cư, Lỗ Đạt Mã bắt đầu chỉnh đốn cẩn thận "nhà"
của bọn họ.
Đồ mang tới không nhiều lắm, có thật nhiều thứ phải xử lý, nói thí dụ
như cái bàn, cái băng ghế ngồi, hộc tủ.......
Dạ nhận làm những thứ này, quen tay hay việc rất nhanh liền hoàn thành
rồi.
Mà Lỗ Đạt Mã chia sơn động của bọn họ làm bốn khu vực: sảnh, phòng
ngủ, phòng tắm còn có phòng chứa đồ lặt vặt.
Cái bàn, cái băng ghế ngồi, hộc tủ các loại vật phẩm trở về vị trí cũ, Lỗ
Đạt Mã cảm thấy cái động này vẫn còn rất rộng rãi, nàng nghĩ muốn một
cái giường lớn.
Vẽ ra bản vẽ vừa chỉ cho Dạ vừa cùng nhau nghiên cứu như thế nào
khiến cho nó bền chắc, vừa đinh đinh đương đương nỗ lực hai ngày, làm ra
cái giường đôi nhìn qua coi như không tệ. Vì xác định tính bền chắc của cái
giường, Lỗ Đạt Mã nhún nhảy ở phía trên hồi lâu, không có phát hiện dấu
hiệu muốn vỡ khung thì mới bỏ qua.