KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 334

Lâm Phương Sinh thấy hắn hơi lảm nhảm, nhưng cũng không cản, ậm ừ

trả lời.

Tư Hoa Quân thấy y ngoan ngoãn, tâm trạng cũng tốt, vừa đi vừa ngắm

cảnh biển. Khi thì có cá bay bảy màu lao vút qua đỉnh đầu, lúc thì có tiên cá
bơi theo, tiếng nói thanh thoát, giọng hát động nhân.

Nhàn tảng du lãm như vậy, đến ngày thứ sáu đã thấy băng trôi trên mặt

biển càng lúc càng nhiều, tốc độ của hải thú cũng chậm lại.

Tư Hoa Quân nói, “Phía trước là nơi cực hàn, nếu Lam Nhi tiếp tục đi

thì sẽ bị thương mất.”

Lâm Phương Sinh gật đầu, triệu phi kiếm ra, hai người đi lướt trên

không, nhìn con thú tên Lam Nhi kia đang kêu lên đầu luyến tiếc, sau mới
quay người chìm vào trong làn nước biển.

Gió biển giờ thổi đến bắt đầu nhuốm đẫm hơi lạnh, cho dù người tu chân

hàn thử bất xâm nhưng Lâm Phương Sinh vẫn có thể cảm nhận được cái rét
thấu xương, nhìn thấy phíaxa kia là cả một dải băng tuyết trải ra ngàn dặm,
không khỏi cảm thán tạo hóa thật thần kì.

Chợt có một chiếc áo choàng ấm áp được phủ lên vai y, không biết được

chế từ lông loài yêu thú nào, lông tơ mềm mịn ấm ấm, cản lại toàn bộ gió
lạnh ngoài kia.

Tư Hoa Quân kéo chiếc mũ trùm lên cho y, quấn kín Lâm Phương Sinh

lại. Chiếc mũ viền lông đen tuyền này bao lấy mặt y, càng nổi bật làn da
trắng như ngọc, khuôn mặt tuấn dật xuất trần.

Lâm Phương Sinh quan đầu nhìn lại, thấy Tư Hoa Quân cũng đã khoác

thêm áo choàng, lông da màu tím sẫm, có cả ánh cầu vồng, đương nhiên
không phải vật bình thường. Một đen một tím, thực ra cũng rất xứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.