KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1313

Đinh Ninh hiểu ý cô nhưng không hề cảm thấy có chút xấu hổ nào, bình

tĩnh nói: "Xem ý đồ của lão rồi hãy nói."

Cách đó không xa, có mấy cỗ xe ngựa đứng trên đường vào ngõ Ngô

Đồng Rụng Lá.

Ngồi trong xe ngựa chính giữa, hai mắt Chu gia lão tổ nheo lại nhìn màn

đêm trước khi bình mình kéo tới thành Trường Lăng.

Rời khỏi Mặc Viên đi liên tục tới đây, so với ấn tượng của hắn thì

Trường Lăng đã có vô số thay đổi, thành trì này đã trở nên hùng vĩ, khổng
lồ hơn lúc trước nhiều, khiến lão có cảm giác hình như trước kia nơi đây
chưa từng xảy ra những cảnh máu me, chém giết.

Rất nhiều nhà lớn trước kia đã biến mất.

Nhìn không ra chút dấu vết nào.

Thật sự có rất nhiều thứ có thể bị diệt sạch, xóa sạch đến mức không để

lại bất cứ dấu vết gì.

Có lẽ lão cũng không muốn trong cái thành hùng vĩ này còn để lại chút

dấu vết nào đó.

***

Lúc những tia nắng đầu tiên đã chiếu tới ngõ Ngô Đồng Rụng Lá,

Trương Nghi đã đứng dậy, bắt đầu vẩy nước quét đình viện. Tay hắn cầm
một cây chổi nhưng lúc nào cũng giữ một khoảng cách với mặt đất. Hai tay
hắn truyền ra một tia nguyên khí quét lên sân, bụi đất và những chiếc lá
rụng bị quét sạch sẽ nhưng không hề gây ra chút tiếng động nào.

Không phát ra âm thanh bởi vì sợ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của Tiết

Vong Hư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.