KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1357

"Là mã tặc."

Chỉ sau một lúc, Đinh Trữ cũng hít sâu một hơi, nói với Phù Tô.

"Mã tặc?"

Phù Tô ngạc nhiên, trong lòng không hiểu, nhưng ngay sau đó hắn cũng

đã cảm nhận được mặt đất dưới thùng xe rung rung lắc lư, hắn nhíu mày.

Quan Trung tám trăm dặm đồng bằng, không phải nơi khỉ ho cò gáy có

trốn vào thiên quân vạn mã cũng khó mà truy kích, nhưng không có núi
rừng, lại không có nghĩa là không có kẻ cướp lớn.

Vùng đất bằng phẳng này tạo ra mã tặc sinh sống trên lưng ngựa.

Mã tặc bình thường đều chuẩn bị sẵn ba bốn con tuấn mã, không dừng

lại lâu ở một nơi, chỗ ở tạm mỗi ngày cũng khác với nhau, đối với Đại Tần
vương triều, mã tặc chẳng có gì lớn, nhưng mã tặc du kích mới là thứ đáng
căm thù đến tận xương tuỷ. Ở khu vực Quan Trung có một đội kỵ quân tinh
nhuệ chuyên môn đuổi giết mã tặc du kích, nhưng kỵ quân tinh nhuệ rất
khó huấn luyện, mà mã tặc lại hình thành cực dễ, nên thường mới diệt xong
một đám, lại xuất hiện ra thêm hai đám mới, giết không xuể.

Từ nơi xa, đất ruộng bỗng bốc lên một xoáy bụi mù mịt, chỉ chốc lát sau,

một đám mã tặc xuất hiện.

Nhóm mã tặc này có hơn một trăm người, mỗi người đều mang theo ít

nhất bốn con tuấn mã, một con đang cưỡi, một con để trống không, hai con
còn lại đều có chở theo đồ đạc, không chỉ đồ đạc, mà trên cả người lẫn
ngựa đều có những vết máu đã khô lại thành màu đen.

Mã tặc mặc trang phục hoàn toàn khác nhau, khăn che mặt màu vàng,

dáng ngồi tuy không thẳng băng lạnh tanh uy vũ như kỵ quân Đại Tần,
nhưng lại toát ra một khí tức vô cùng tàn bạo và giết chóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.