KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1395

nhìn thấy rất nhiều thứ mà Tu Hành Giả bình thường không được thấy. Hắn
biết "Dược Không Phù" có dấu vết lần theo được, là dấu vết thông đạo của
Thiên Địa Nguyên Khí khi lưu thông, Tu Hành Giả nhìn như là biến mất,
chỉ là vì tốc độ của thông đạo đó quá nhanh, vượt ra cực hạn nhìn thấy bằng
mắt của Tu Hành Giả.

Nhưng dù có biết đối phương có Phù Khí như vậy, thì trong thời gian cực

ngắn thông đạo di chuyển, cũng không thể nào đoán ra được đầu kia của
thông đạo sẽ dừng ở đâu.

Nếu Dược Không Phù là một cái cầu được dựng giữa không trung, thì

đầu kia của cầu,chỉ có người thi triển mới biết mà thôi .

Đinh Ninh hít một hơi.

Hắn đương nhiên có thể không trả lời, nhưng nếu không đưa ra được lý

do làm người ta tâm phục khẩu phục, thì Chu gia lão tổ trong xe ngựa sau
lưng sẽ tăng thêm lòng nghi kị với hắn.

Hắn ngẩng đầu lên, bình tĩnh trả lời: "Vì chỗ đó, phải là chỗ hai thanh

phi kiếm không chặn được."

Phù Tô giật mình, nhất thời không hiểu kịp ý của lời giải thích này.

Cường giả Đại Sở Vương Triều cau mày.

Hắn nhớ lại những hình ảnh ban nãy, lầm bầm: "Chỉ có thế?"

Đinh Ninh gật đầu: "Chỉ có thế."

Phù Tô kinh ngạc thầm nghĩ, chẳng lẽ chỉ là vì đó là vị trí, mà cơ thể Tạ

Liên Ứng và Tạ Nhu vừa vặn che khuất, ngăn lại hướng bay của hai thanh
phi kiếm?

"Tại hạ Ngân Tuyến Công Phường Trần Sở."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.