KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1459

Nhờ thức niệm của hắn, những con tiểu tằm lại lặng lẽ xuất hiện, bắt đầu

thôn phệ những tia khí lạnh giá đang phong bế kinh mạch trong người.

Nhờ tiểu tằm thôn phệ, kinh mạch của hắn lại dần trở nên thông suốt,

song hắn vẫn để chân nguyên nằm im trong khí hải, làm cho khí tức không
hề có chút xíu biến đổi nào.

Chu gia lão tổ không biết Sở Đế và Đại Tần Đế sư đã nhất trí với nhau là

sẽ không ra tay, lão chỉ biết mình phải thật nhanh, lão dùng hết toàn lực, chỉ
sau mấy hơi thở, sự công kích của những cành lá xung quanh lão và Đinh
Trữ, Phù Tô đều hoàn toàn biến mất, quang cảnh trước mắt hiện ra rõ ràng.

Đã vượt qua cửa trận.

Thân là hoàng tử được Nguyên Vũ Hoàng Đế và Hoàng Hậu coi trọng

nhất, Phù Tô biết trên người mình có những món đồ mà vô số Tu Hành Giả
của cả Đại Tần vương triều đều phải tha thiết ước mơ, đương nhiên biết nếu
hắn chết ở đây, sẽ mang tới hậu quả gì.

Nhưng khi nhìn thấy quang cảnh đằng sau cửa trận, Phù Tô lại tạm thời

quên mất an nguy của mình, sự chú ý của hắn đã hoàn toàn bị cảnh trí trước
mặt hấp dẫn.

Trước mặt hắn là một lòng sông đã khô cạn, không có cành cây ngọn cỏ

nào, chỉ có những viên tinh thạch trông như đá cuội hình bầu dục.

Những viên tinh thạch này có màu đỏ thẫm như hồng bảo thạch, trong

veo, bên trong có ngọn lửa màu vàng cháy rừng rực.

Nhìn từ bên ngoài, cứ tưởng sương mù phủ cả mặt đất, nhưng thực tế, ở

đây sương mù chỉ có từ cách mặt đất từ khoảng mười trượng trở lên.

Ngay giữa lòng sông cạn, có một khối kiến trúc khổng lồ bằng đá màu

xanh đứng sừng sững.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.