KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1522

người này trước kia tu hành từng bị thương ở đầu, tuổi tác lại còn lớn hơn
cả ta, nên tính cách hỉ nộ vô thường, không thể cư xử theo lẽ thường."

Phù Tô chớp mắt khẽ: "Người điên?"

Mặc Thủ Thành cau mày: "Một lão điên chỉ còn cách Bát Cảnh một

đường chỉ mà thôi."

Không uống rượu với người say, không đánh nhau với người điên, đây là

đạo lý người Trường Lăng nào cũng biết, Phù Tô đương nhiên hiểu ngọn
núi này phải đứng từ xa mà nhìn, nhưng đi suốt mấy núi mà đều thất bại,
trong lòng hắn không khỏi sinh ra chút ít mây đen, sẽ không phải ngọn núi
nào cũng có người mình không tranh giành được chứ?

Mặc Thủ Thành và Phan Nhược Diệp đã là nhân vật chí cao ở Trường

Lăng.

Nếu ngay cả hai người như vậy mà còn không giành được lấy một chỗ,

thì cả thiên hạ này, rốt cuộc có tới bao nhiêu cường giả kinh thế?

. . .

"Cẩn thận."

Phan Nhược Diệp đột ngột quát lên.

Mấy ngọn núi trước, đều là Mặc Thủ Thành dừng lại trước, nhưng tới

chân núi này, bước chân Phù Tô hầu như là dừng lại cùng lúc với Mặc Thủ
Thành.

Vì lúc Phan Nhược Diệp quát lên, thì Phù Tô cũng đã nhìn thấy ở phía

trước bỗng xuất hiện một tầng sương trắng.

Màn sương trắng này là do lông của một loài hoa dại bay ra khỏi cây tạo

thành, mỗi sợi lông đều mỏng mai và trắng muốt còn hơn tuyết, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.