KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1702

Cho dù ngày tết cũng chưa bao giờ vang lên tiếng reo mừng lẫn tiếng hô

vạn tuế rung chuyển cả núi đồi như vậy, có lẽ ngay cả trong toàn bộ lịch sử
Đại Tần Vương triều cũng chưa bao giờ từng xảy ra.

Tiếng hô nối tiếp nhau chấn động đám bụi tích trên vô số mái hiên nhà

rơi xuống, len lỏi tới rất nhiều nơi vô cùng tĩnh lặng, thậm chí còn khiến
cho phố phường lẫn mặt nước dòng Vị Hà cũng phải khẽ rung động.

Trong gian phòng sâu thẳm nhất tại Đại Phù Thủy Lao được phòng vệ

nghiêm ngặt nhất Trường Lăng, một vài sợi xích đen thui khóa chặt một
người hoàn toàn không vẻ gì là con người.

Làn nước đen thui phát ra ánh sáng le lói chói mắt một cách lạ kỳ, ngập

đến ngang ngực ông ta. Xiềng xích đen xì giống như rong rêu mọc bừa bãi,
đan dệt chằng chịt dưới làn nước xung quanh thân thể ông ta, nhưng lại
không hề tiếp xúc với bất cứ bộ phận nào trên cơ thể ông ta.

Thế nhưng, bản thân từng cái xiềng xích đen thui này lại giống như một

Phù văn cường đại khoá chặt chẽ cả một vùng không gian này. Lực lượng
của chúng mạnh tới mức có thể làm biến đối tính chất nước của cả khu vực
này.

Nước trong khu vực này biến thành lạnh lẽo đến kỳ lạ, lạnh lẽo đến tận

xương tủy.

Tóc ông ta giống như một mớ giẻ lau nhiều năm chưa được giặt, bết lại

thành một mớ, che kín quá nửa cơ thể chìm dưới nước. Gương mặt mọc
đầy các loại các loại ghẻ lở nấm mốc của ông ta thỉnh thoảng trồi lên mặt
nước, có vẻ như không còn dấu vết gì của máu thịt, giống như bên dưới lớp
da chỉ còn lại xương vậy.

Hình dáng bên ngoài như thế không thể được coi là con người, nhưng

ông ta lại khiến cho người ta có cảm giác đúng là một con người, bởi vì khí
tức của ông ta thuộc về con người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.