KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1704

người nữa, mà giống như là một cây rong rêu mọc hoang dại trong nước,
nhưng bất cứ lúc nào cũng thể hiện ra mình chính là một con người kiêu
ngạo, Lâm Chử Tửu phá ra cười: "Ngươi không cảm thấy sự việc này rất
đáng buồn cười hay sao?"

Thân Huyền trầm ngâm một chốc rồi mới đáp: "Đúng là rất buồn cười,

nhưng ta ở trên bờ đá, còn ngươi lại ở dưới nước."

Lâm Chử Tửu vui vẻ nói: "Mỗi thời mỗi khác, chẳng biết chừng có ngày

ngươi lại ngâm mình dưới nước, còn ta thì lại ở trên bờ nhìn ngươi."

Thân Huyền nheo mắt nhìn ông ta, vặn lại: "Điều đó có khả năng sao?"

Lâm Chử Tửu nghiêm túc gật đầu, nói: "Chắc là rất nhanh thôi."

Con ngươi Thân Huyền hơi co lại, trong khoảnh khắc không sao trở lại

bình thường được.

"Xưa nay chỉ có kẻ tù tội bị quan cai ngục đe dọa, chứ chưa bao giờ nghe

nói quan cai ngục bị kẻ tù tội đe dọa cả." Lâm Chử Tửu lại phá ra cười,
"Nhưng mà hôm nay ta có tâm trạng tốt, có thể phá lệ nói cho ngươi biết
một việc."

Thân Huyền nhìn Lâm Chử Tửu với vẻ mặt nhăn nhúm. Hãm mình trong

Đại Phù Thủy Lao nhiều năm như vậy, lão ta đương nhiên hiểu Lâm Chử
Tửu đến từng chân tơ kẽ tóc. Lão ta hiển nhiên không tin Lâm Chử Tửu sẽ
nói cho mình biết điều gì có tác dụng cả.

Không ngờ Lâm Chử Tửu lại đột nhiên mở miệng nói: "Phủ Ly Lăng

Quân xong rồi."

Hô hấp của Thân Huyền đột nhiên đình chỉ. Đôi mắt lão ta tức khắc lóe

lên tia sáng khác thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.