KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1786

Lông mày của Tạ Trường Thắng hơi nhíu lại, không cần quay đầu nhìn

hắn cũng đoán được đó là tiếng của Nam Cung Thải Thục.

Sau thanh sắc Ngọc Môn có một vài quan viên mặc quần áo đen phụ

trách ghi chép những công việc của lần kiếm hội tuyển sinh này. Phía sau
những quan viên đó là một quan viên tuổi tác đã cao, cũng mặc quần áo đen
nhưng không hề cầm giấy bút mà chỉ lẳng lặng đứng quan sát. Lúc này khi
nghe được những lời của Nam Cung Thải Thục hắn liền nghĩ đến tính tình
của nữ chủ nhân bên trong Hoàng Cung kia, khóe miệng lộ ra vẻ giễu cợt
nhàn nhạt, thầm nghĩ dù có tới thì cũng đã sao?

"Nếu không tới thì đúng là đáng tiếc."

Đúng lúc này, một thanh âm lạ lùng cùng lúc truyền vào tai đám người

Tạ Trường Thắng và cả quan viên lớn tuổi mặc quần áo đen kia.

Tạ Trường Thắng quay đầu lại, đồng tử nhanh chóng co rút.

Quan viên mang quần áo đen nhìn theo thanh âm kia, hô hấp cũng không

khỏi hơi ngừng lại.

Người lên tiếng chính là Cố Tích Xuân. Đối với đám người Tạ Trường

Thắng tất nhiên hắn chẳng xa lạ gì, nhưng chỉ qua thời gian mấy tháng,
hình dáng của hắn đã thay đổi mạnh. Vóc người hắn trở nên thon gầy, cả
khuôn mặt cũng hẹp dài đi không ít, mà khiến cho người ta khiếp sợ chính
là hai con mắt trũng sâu như vẫn luôn đắm chìm trong bóng tối thâm trầm,
khóe mắt lại có vài sợi tơ máu như sẵn sàng bung ra khỏi thịt da.

Có tiếng vó ngựa vang lên trên đường.

Lúc này các thí sinh xếp hàng cũng sắp qua hết sơn môn, vài du khách

mắt vẫn đang không ngừng rơi lệ, không cách nào nhìn rõ hình dạng của
đỉnh Ma Thiên cùng Mân Sơn Kiếm Tông phía sau núi liền che mắt xoay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.