KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1959

Nam tử áo xanh, toàn thân phát ra Kiếm Ý nhìn nàng rồi thốt: “Trước

giờ, tất cả phân đoạn khảo hạch hắn đều muốn giành hạng nhất, cho nên
cửa này cũng không ngoại lệ. Đám người Diệp Hạo Nhiên sẽ mau vào đây,
cho nên lựa chọn của hắn không phải là lỗ mãng, mà là muốn tiết kiệm thời
gian thôi.”

Ánh mắt Tịnh Lưu Lý chớp lóe một cái, sau đó nàng gật đầu nói: “Ta

thấy sư thúc nói cũng đúng lắm, chẳng qua như vậy không quá tự phụ hay
sao?”

“Đôi khi tự phụ quá mức cũng đồng nghĩa với ngu xuẩn mà thôi.” Sau

khi dừng một chút, nàng lại bổ sung thêm một câu.

Nghe nàng nói những lời này, nam tử áo xanh khẽ cười một tiếng, nghĩ

thầm trên thế gian này, chỉ cần là thiên tài đích thực thì có mấy ai không
phải cực kỳ tự phụ, không phải nàng cũng như vậy sao?

***

Ánh mặt trời vẫn cứ chói như vậy, khi thân thể đã quen với nhiệt độ của

nước thì dòng chảy của nước cũng có hiệu quả giảm đau.

Tạ Trường Thắng luôn chú ý tập trung vào những bụi gai hai bên bờ

suối; dòng suối này cũng không sâu lắm, ở hai bên gần bờ cũng chỉ sâu tới
đầu gối mà thôi nhưng lội trong đó và so với bụi gai hai bên thì cả người lại
thấp đi vài phần, tầm mắt cũng bị chắn, không thể nhìn tình hình ở xa được.

Nếu như có động tĩnh gì, chắc chắn phải đến rất gần mới có thể phát hiện

được.

“Nếu đã bày ra cái gì rồi thì sao không để nó mau xuất hiện cho rồi đi?

Không lẽ nhìn chúng ta như thế này rất vui hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.