KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 2002

Đạm Thai Quan Kiếm hiểu rất rõ hai câu mà Tịnh Lưu Ly vừa nói khác

nhau rất nhiều. Việc Đinh Ninh xông vào giữa trận địa của Hoàng Trùng đó
là lựa chọn phương thức cận chiến nhằm tiết kiệm chân nguyên trong người
đến mức tối đa. Khiến đối phương bị thương nặng mà không giết chết
chúng luôn, đây cũng là kinh nghiệm cơ bản và thủ đoạn thường dùng của
tu hành giả cần có khi bị hãm vào vòng vây của một đội quân.

Đối phương bị thương nặng trước khi chết, thân thể sẽ sinh ra một vài

phản ứng trong vô thức khiến trận vây công bị rối loạn, giúp hắn có được
một ít không gian để hoạt động.

Nhưng số lượng Hoàng Trùng vô cùng nhiều, Đạm Thai Kiếm Quan cảm

thấy cho dù là chính bản thân mình ở mức tu vi bị áp chế tương tự Đinh
Ninh thì cũng phải trả giá rất lớn mới có thể giết sạch hết đám Hoàng
Trùng kia.

Càng then chốt hơn là nếu đã quyết định chém giết theo kiểu này, kết quả

cuối cùng sẽ có rất nhiều yếu tố không thể lường trước, hoặc có thể nói là
vận khí.

Rất nhiều tu hành giả cường đại chết trận trong chiến trường không phải

vì chân nguyên cạn kiệt, mà thường là vì đạp trúng mảnh gươm, đao gãy ẩn
trong đất cát, hoặc là bị vấp vài thứ, thậm chí có khi do tốc độ của bản thân
quá nhanh nên khiến thân thể và áo giáo bị vỡ vụn, hoặc bị mũi nhọn của
chiến xa lướt ngang qua mà chết.

Tu hành giả sẽ dồn toàn bộ sự chú ý và cảm nhận của bản thân lên hoạt

động của đối thủ, nên ở trong chiến đấu diễn ra vừa nhanh, vừa hỗn loạn
như vậy sẽ không thể nào chú ý tới toàn bộ những vật chết (bất động) nhỏ
nhặt xung quanh mình được.

Những binh khí gãy rơi trong đất cát, mảnh kim loại, thậm chí một vài

viên đá sắc nhọn, một ít rễ cây thực vật, vào một số tình huống có thể sẽ trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.