KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 2102

Hoàng Chân Vệ quay đầu nhìn bà, ôn hòa giải thích: “Chắc là Trương

Nghi phỏng đoán rằng giữa những đàn dị trùng này với nhau có một ranh
giới riêng, những đàn dị trùng khác khi đánh hơi thấy khí tức của đàn này
thì sẽ không đến nữa. Nhìn tình hình trước mắt thì có vẻ như hắn đã đoán
rất đúng.”

“Cho nên hắn cố ý để lại vài con dị trùng đuổi theo mình, như vậy hắn có

thể thông qua cửa này mà không gặp vấn đề gì.” Phan Nhược Diệp nhìn
thân hình đang lẩn khuất trong biển bụi gai của Trương Nghi, lại nhìn thẳng
vào trong ánh mắt của Hoàng Chân Vệ rồi nói: “Trước đó ngươi luôn rất
tán thưởng Trương Nghi, vậy mà khi hắn và Từ Liên Hoa bị những thứ dị
trùng này vây quanh ngươi lại không có chút lo lắng nào, chẳng lẽ ngươi đã
sớm biết hắn có thể dễ dàng thông qua cửa này sao?”

Hoàng Chân Vệ hơi ngẩn ra, chợt lắc đầu: “Tuệ nhãn của Phan Cung chủ

như điện, chỉ là ngay khi hắn lựa chọn cõng Từ Liên Hoa đi cùng thì ta đã
có ý buông lỏng, những chuyện phía sau không còn quan hệ nữa.”

Phan Nhược Diệp hơi nhíu mày, bà không hiểu rõ ý của Hoàng Chân Vệ.

“Trương Nghi có phong thái của quân tử chân chính, ở trong mắt nhiều

người thì điều đó rất tệ và không hợp nhãn, họ cho rằng hắn không quyết
đoán, làm việc không phân biệt được nặng nhẹ, nhưng có lẽ Phan Cung chủ
cũng rõ rằng tất nhiên sẽ có một vài người lại thực sự ưa thích loại tính tình
này.”

Hoàng Chân Vệ chậm rãi, ôn hòa nói: “ Đường này không đi thì đi

đường khác, thực tế không phải mỗi tu hành giả đều cần trở thành một
tướng lãnh xông pha chiến trận, có không ít người hy vọng có thể dùng
được loại quân tử chân chính như Trương Nghi, lương thiện mà trung thực,
không có nguy cơ gì. Vậy nên ta mới cảm thấy nhẹ nhõm, bởi vì ta có thể
khẳng định dù cho Trương Nghi cuối cùng không thể tiến vào Mân Sơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.