KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 389

Niệm lực của Phù Sư áo đen đang được dùng để khống chế bông tuyết

trước mặt, nhưng vì lão cũng là một cường giả sát trận đầy kinh nghiệm,
nên trong nháy mắt, lão đã cảm nhận được sát ý ở sau lưng, ngay lập tức,
lão rít lên một tiếng phẫn nộ, trong tay áo bên trái xuất hiện một thanh đoản
kiếm đen bóng, bay thẳng về phía bóng người màu xám.

Dù đối phó vội vàng, nhưng trên thân kiếm vẫn dâng lên một tầng chân

nguyên mạnh mẽ, oanh một tiếng, một đường kiếm khí kịch liệt từ mũi
kiếm lao ra, hung hăng đâm thủng không khí, làm thanh đoản kiếm trông
chẳng khác gì một cây trường mâu.

Nhưng lão không ngờ, bóng xám sau lưng không hề né kiếm, mà đưa

ngực hứng lấy nó, đồng thời, đường kiếm quang tàn nhẫn vẫn chém thẳng
vào gáy lão!

Phù sư che mặt nếu là ngày bình thường tuyệt đối sẽ không sợ hãi loại

đấu pháp tàn nhẫn đồng quy vu tận này, nhưng lão biết mình không thể chết
ở đây, nên lão gầm lên, hai chân khởi động chân nguyên, trong tích tắc, cả
cơ thể như biến thành một chiếc lá rụng, co quắp lại, nhẹ nhàng tránh được
một kiếm đánh lén phía sau.

Nhưng Đinh Ninh đã xông lên!

Cả cơ thể hắn xông về phía trước, hắn không hề hít thở, hắn ngừng thở,

bắn ra tất cả sức mạnh của bản thân.

Tuyết trên không trung dừng lại, cắt thành những đường máu trên mặt và

hai tay hắn, nhưng hắn mặc kệ, Phù Sư che mặt đã bay ra hơn mười xích,
hắn còn cách lão ta chưa tới một trượng.

Phù Sư che mặt kêu to, lao về phía một mái hiên, niệm lực dồn vào

khoảng trống giữa lão và Đinh Ninh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.