KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 884

"Kết quả sau cùng chính là mục đích, mà mặc kệ có thể đạt được mục

đích hay không, ta cũng muốn quá trình trở nên đặc sắc, và có ý nghĩa."
Đinh Ninh nhìn cô: " Người càng ít ràng buộc thì càng dễ bị người căm
hận."

***

Giống như tất cả những người già, Tiết Vong Hư ngủ rất sớm, nhưng dậy

lại muộn hơn họ nhiều.

Trong ánh nắng, Trương Nghi bưng bát ăn mì, đứng ngay trước cửa viện,

nghe tiếng hít thở nặng nề hỗn loạn bên trong, nhớ lại ngày xưa Tiết Vong
Hư tiên cốt đạo phong, nghĩ đến phong thái trên Thất Cảnh thời đó, hắn
không nhịn được đau lòng, nước mắt sắp rơi vào trong bát.

Hắn rất sợ không còn được nghe tiếng hít thở nặng nề này, cũng rất sợ có

một ngày Tiết Vong Hư vĩnh viễn không tỉnh lại.

Nhưng sau một hơi thở thật dài, Tiết Vong Hư đã tỉnh lại, chào đón ngày

mới.

Nghe thấy Tiết Vong Hư đứng dậy, Trương Nghi không kịp buông bát,

bước nhanh vào.

Tiết Vong Hư nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ngoài cửa, trong đầu đã

‘nhìn’ thấy bộ dáng vội vội vàng vàng của Trương Nghi, không nhịn được
quát: "Chạy vội vàng như vậy làm cái gì, sợ ta ngủ chết luôn hay sao!"

Trương Nghi đứng sững, giọng nghèn nghẹn: "Sắp sang năm mới rồi,

người đừng nói những lời không may mắn!"

Trừ Lý Đạo Ky, trước khi Đinh Ninh chưa vào Bạch Dương Động,

Trương Nghi luôn là Tiết Vong Hư đệ tử yêu thích nhất, nhưng chính ông
cũng không chịu nổi cái tính cổ hủ và lề mề của Trương Nghi, nên nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.