KIẾN - Trang 104

- Nhìn kìa, có một cái lỗ nhỏ trên cái xà. Chúng ta đi thôi.
Thế là Edmond nhảy lên cái xà, trở nên bé xíu và biến mất vào bên trong.
Jonathan và ông to béo cũng làm như thế. Lucie tự nhủ là cô sẽ không bao
giờ làm được, thế nhưng cô vẫn lao tới cái xà gỗ và chui vào lỗ!
Bên trong, có một cầu thang xoắn ốc. Họ trèo lên bốn bậc một. Họ nghe
thấy tiếng hét của đám lính đã phát hiện họ bỏ trốn. Los gringos, los
gringos, cuidado!

(8)

Tiếng bốt, tiếng súng. Họ đang bị truy đuổi.

Cầu thang dẫn tới một phòng khách sạn hiện đại nhìn ra biển. Họ vào trong
và đóng cửa lại. Phòng số 8. Lúc đóng sập cửa, số 8 dựng đứng biến thành
số 8 nằm ngang, biểu tượng của vô cùng. Căn phòng rất xa hoa và họ cảm
thấy ở đây sẽ tránh được đám lính.
Trong khi mọi người thở phào nhẹ nhõm, Lucie chợt nhảy lên cổ chồng.
“Phải nghĩ tới Nicolas, cô hét lên, phải nghĩ tới Nicolas!” Cô đập chết
chồng bằng một cái bình cổ trên đó có hình vẽ thể hiện Hercule lúc còn nhỏ
bóp cổ con Rắn. Jonathan rơi xuống sàn và biến thành… con tôm bị lột vỏ
đang vặn vẹo rất buồn cười.
Bác Edmond tiến đến.
- Cháu hối hận hả?
- Cháu không hiểu.
- Cháu sẽ hiểu, ông vừa nói vừa cười mỉm. Theo bác.
Ông dẫn cô tới ban công, đối diện với biển, và bật ngón tay. Sáu que diêm
đang cháy lập tức từ những đám mây rơi xuống và xếp thẳng hàng trên tay
ông.
- Nghe rõ bác đây, ông nói, chúng ta luôn nghĩ như nhau. Chúng ta hiểu thế
giới luôn theo cùng một cách tầm thường. Giống như chúng ta chụp ảnh chỉ
với một góc độ lớn. Đó là một cách nhìn thực tế, nhưng đó không phải là
cách duy nhất. PHẢI… NGHĨ… KHÁC ĐI! Nhìn đây.
Các que diêm lượn một chút trong không gian, sau đó hợp lại trên mặt đất.
Chúng bò, như đang sống, để làm thành…
Ngày hôm sau, ngây ngấy sốt, Lucie mua một cái mỏ hàn. Cuối cùng cô
cũng phá được cái khóa. Giữa lúc cô sắp qua ngưỡng cửa kho chứa đồ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.