KIẾN - Trang 202

Nó nếm đất. Đất giàu nguyên tố vi lượng, độ ẩm đủ nhưng không quá mức.
Thậm chí có cả một cây con nhô lên.
Nó dọn sạch một bề mặt tròn đường kính ba trăm đầu, thể hiện hình dạng
tối ưu của tổ nó.
Kiệt sức, nó nuốt ực để đẩy thức ăn ở diều tập thể của mình ngược lên,
nhưng cái diều đã trống rỗng từ khá lâu. Nó không còn dự trữ năng lượng
nữa. Thế là nó nhổ phựt cánh mình và ăn ngấu nghiến những phần gốc có
gân của chúng.
Với nguồn năng lượng này, nó sẽ còn phải cầm chừng vài ngày.
Sau đó, nó chôn mình tới tận đầu râu. Phải để không ai có thể phát hiện ra
nó trong giai đoạn nó là một con mồi vô hại này.
Nó chờ đợi. Thành phố giấu trong cơ thể nó dần dần thức dậy. Nó sẽ đặt tên
thành phố là gì?
Đầu tiên phải tìm một cái tên kiến chúa. Ở loài kiến, có một cái tên là tồn
tại với tư cách một thực thể tự chủ. Những con kiến thợ, chiến binh, kiến
hữu tính trinh tiết chỉ được chỉ định bằng số tương ứng với lượt chào đời
của chúng. Trái lại, những con cái sinh sản có thể lấy một tên.
Hừm! nó đã bị các chiến binh mùi đá săn đuổi, thế thì nó chỉ việc đặt tên là
“kiến chúa bị săn đuổi”. Hay đúng hơn là, không, nó bị truy đuổi vì nó đã
cố giải thích bí ẩn của vũ khí bí mật. Nó không được quên. Vậy thì nó là
“kiến chúa sinh ra từ bí ẩn”.
Và nó quyết định đặt tên tổ của mình là “thành phố của kiến chúa sinh ra từ
bí ẩn”. Cái này, theo ngôn ngữ mùi kiến, được hít như sau:
CHLI-POU-KAN

Hai giờ sau, cú gọi mới.
- Ổn không, Bilsheim?
- Chúng tôi đang đứng trước một cánh cửa. Một cánh cửa bình thường. Có
một đoạn toàn chữ lớn ở trên. Với kiểu chữ cổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.