KIẾN - Trang 204

- Toàn màu đỏ ở đây. Có nhiều dấu vết của đá chứa sắt trên vách và… máu
dưới đất! Chúng tôi tiếp tục.
- Hãy giữ liên lạc radio! Tại sao anh cúp nó?
- Tôi thích tiến hành theo cách của tôi hơn là theo những lời khuyên từ xa
của chị, nếu chị cho phép điều đó, thưa chị.
- Nhưng Bilsheim…
Clic. Ông cắt cuộc nói chuyện.

Nói đúng ra thì Sateê không phải là một cảng, cũng không phải là một đồn
tiền tiêu. Nhưng chắc chắn đó là chỗ ưu tiên với các cuộc thám hiểm vượt
sông của dân Bel-o-kan.
Ngày xưa, khi những con kiến đầu tiền của vương triều Ni đứng trước
nhánh nước này, chúng hiểu ra rằng sẽ không đơn giản vượt qua được nó.
Mỗi tội, kiến không bao giờ bỏ cuộc. Nó sẽ đương đầu, nếu cần phải thế,
mười lăm nghìn lần và mười lăm nghìn cách khác nhau chống lại chướng
ngại vật, cho tới khi nó chết hoặc chướng ngại vật đổ.
Một cách hành động có vẻ không logic. Chắc chắn cách hành động ấy đã
làm mất rất nhiều mạng sống và thời gian của nền văn minh myrmécéen,
nhưng nó có vẻ có lợi. Cuối cùng, với những nỗ lực quá đỗi lớn lao, kiến
luôn vượt qua được các khó khăn.
Ở Sateê, những nhà thám hiểm đã bắt đầu thử đi qua bằng chân. Váng nước
khá cứng để chịu được trọng lượng của chúng, nhưng không may là không
có chỗ bám cho vuốt. Những con kiến thao diễn bên bờ sông như trên một
sân băng. Hai bước đằng trước, ba bước bên cạnh và… púp! chúng để cho
ếch ăn thịt.
Sau hàng trăm lần thử mà không kết quả và vài nghìn nhà thám hiểm hy
sinh, kiến tìm kiểu khác. Kiến thợ tạo thành một chuỗi bằng cách nắm chân
và râu của nhau cho đến khi tới được bờ bên kia. Thử nghiệm này có lẽ sẽ
thành công nếu như dòng sông không quá rộng và động do các xoáy nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.