KIẾN - Trang 236

chẳng bao giờ đủ cả. Chli-pou-ni biết là tổ của nó còn quá trẻ, chưa đủ tinh
nhuệ. Hơn nữa, nó vẫn chưa có tin tức của đoàn sứ giả mà nó phái đến Bel-
o-kan để tuyên bố tổ thuộc về Liên bang. Như thế nó không thể trông chờ
vào sự đoàn kết của các tổ láng giềng. Ngay cả Guayeê-Tyolot cũng cách
đây hàng nghìn đầu, không thể báo cho dân của tổ mùa hè này được…
Mẹ sẽ làm gì trước một tình huống tương tự? Chli-pou-ni quyết định tập
hợp vài người trong số những thợ săn giỏi nhất của mình (chúng còn chưa
có cơ hội chứng minh rằng chúng là chiến binh) để trao đổi tuyệt đối. Phải
khẩn cấp xây dựng một chiến lược.
Chúng còn đang họp trong Cấm Thành thì lính gác đóng ở cây con đổ
nghiêng vào Chli-pou-kan báo người ta nhận ra mùi của một vũ khí đang ào
tới.
Tất cả chuẩn bị. Không một chiến lược nào được thiết lập. Người ta sẽ tùy
cơ ứng biến. Tình trạng chuẩn bị chiến đấu được đưa ra, các đội tạm hợp lại
với nhau (chúng còn chưa nắm hết về cách tổ chức đội ngũ, điều đã phải trả
giá đắt để tiếp thu được trong lúc đối đầu với kiến lùn). Thực tế, phần lớn
lính thích hy vọng vào bức tường cây ăn thịt hơn.

Ở MALI: Ở Mali, người Dogon cho là lúc hôn phối ban đầu giữa Trời
và Đất, bộ phận sinh dục của Đất là một tổ kiến.
Khi thế giới sinh ra từ sự giao hợp này đã hoàn chỉnh, âm hộ trở thành
cái miệng; từ đó cho ra lời nói và những thứ hỗ trợ vật chất cho lời nói:
kỹ thuật dệt, mà loài kiến truyền cho con người.
Ngày nay, các nghi lễ phồn thực vẫn còn liên quan tới kiến. Những
phụ nữ vô sinh ngồi trên một tổ kiến để xin thần Amma làm cho họ có
khả năng sinh sản.
Nhưng kiến không chỉ làm điều đó cho con người, chúng cũng chỉ cho
họ xây nhà như thế nào. Và cuối cùng chúng chỉ cho họ các nguồn
nước. Vì người Dogon hiểu là để tìm thấy nước, họ phải đào dưới các
tổ kiến.

Edmond Wells,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.