KIẾN - Trang 245

Bộ đồ thám hiểm hang động rách tả tơi, nhưng ông ta còn nguyên vẹn. Ông
ta cũng không đạt được gì cả, điều đó nhìn thấy rõ như cái mũi ở giữa mặt.
- Thế nào?
- Thế nào, thế nào là sao?
- Anh có tìm thấy họ không?
- Không…
Bà Augusta xúc động tột cùng. Đây là lần đầu tiên ai đó leo lên từ cái hố
này còn sống và không điên. Thế thì có thể sống sót được qua cuộc phiêu
lưu mạo hiểm này!
- Nhưng cuối cùng, có gì ở dưới? Nó có thông ra rừng Fontainebleau như
anh nghĩ không?
Ông chui khỏi cái mũ cát.
- Trước tiên bà làm ơn mang cái gì cho tôi uống đã. Tôi đã hết lương thực
dự trữ và không uống từ trưa qua.
Bà mang cho ông ta trà cỏ roi ngựa mà bà giữ ấm trong một cái phích.
- Bà muốn tôi nói cho bà có gì ở dưới à? Có một cái cầu thang xoắn ốc dẫn
xuống dốc thẳng đứng hàng trăm mét. Có một cái cửa. Có một đoạn hành
lang với ánh phản chiếu màu đỏ, đầy chuột cống, rồi tít tận cùng có một bức
tường chắc là do cháu trai Jonathan của bà xây. Một bức tường rất chắc, tôi
đã dùng khoan khoét lỗ trên đó nhưng không kết quả. Thực ra, nó phải quay
hoặc lật qua được, vì có một hệ thống nút mã số chữ cái.
- Những nút mã số chữ cái?
- Vâng, chắc chắn phải gõ một từ trả lời cho một câu hỏi.
- Câu hỏi gì?
- Làm thế nào để xếp được bốn hình tam giác bằng nhau với sáu que diêm?
Augusta không thể nhịn được phá lên cười. Điều đó làm nhà khoa học hết
sức khó chịu.
- Bà biết câu trả lời!
Giữa hai lần nấc bà nói được:
- Không! Không! Tôi không biết câu trả lời! Nhưng tôi biết rõ câu hỏi!
Và bà cười, bà cười. Giáo sư Leduc lẩm nhẩm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.