KIẾN - Trang 244

là một căn phòng quan trọng như thế này chỉ có duy nhất một lối vào…
Nó không có thời gian để suy nghĩ thêm. Những con kiến đỏ hung đã đào
xong. Một thác nước từ trần phun xuống. Những con chủ nô lệ cố bỏ chạy
bằng hành lang nhưng lối này giờ đã bị một hòn đá to chặn lại. Và mức
nước tăng lên. Những con không bị chết vì cú dội vòi rồng đang giãy giụa
hết sức mình.
Ý tưởng là của con chiến binh đỏ hung đã nói rằng không nên bắt chước các
bậc tiền bối. Sau đó nó đặt ra câu hỏi: Đặc thù của thành phố chúng ta là
gì? Chỉ có duy nhất một pheromon: Suối nước ngầm ở tầng - 12!
Thế là chúng đào một cái rãnh từ dòng suối, và thông dòng nhánh này, đồng
thời không để nước thấm xuống đất nhờ những chiếc lá nhầy. Phần còn lại
liên quan chủ yếu đến kỹ thuật bể chứa. Chúng đã xây một bể chứa nước to
trong một gian phòng, rồi đục thủng tâm của nó bằng một cái que. Tất
nhiên, việc phức tạp nhất là giữ cái que máy khoan ấy nhô lên khỏi mặt
nước. Chính những con kiến treo mình trên trần gian phòng đó đã làm nên
kỳ tích này.
Ở dưới, kiến chủ nô lệ múa may và ngọ ngoạy. Phần lớn bị chết đuối,
nhưng khi tất cả nước đã được trút xuống căn phòng bên dưới, mực mớn
nước khá cao đủ để một số chiến binh thoát được qua cái lỗ trên trần. Kiến
đỏ hung hạ chúng mà không phải vất vả bắn axít.
Một giờ sau, món cháo kiến chủ nô lệ không động đậy nữa. Kiến chúa Chli-
pou-ni đã thắng. Thế là nó đưa ra châm ngôn lịch sử đầu tiên của mình:
Chướng ngại vật càng lớn, nó buộc chúng ta càng phải xuất sắc hơn.

Tiếng va chạm ngầm và đều đặn kéo bà Augusta vào bếp, giữa lúc Giáo sư
Leduc cong người chui qua cái lỗ ở tường. Thật đúng là, sau hai mươi tư
tiếng! Được một lần có người đáng ghét mà nếu có biến mất cũng chẳng
làm bà quan tâm, ông ta phải quay lại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.