KIẾP CON LAI - Trang 101

Kiên Nguyễn

Kiếp Con Lai

Dịch giả: Nguyễn Cao Nguyên

Chương 15

Khi mẹ tôi trở về nhà sau buổi họp, bà trong tình trạng cáu kỉnh. Ông Lâm
trông giống như một quả bóng xì hơi. Mẹ tôi giận giữ khi thấy tôi và
Jimmy nằm trên sàn nhà với con chó nhỏ.
"Đem nó ra ngoài." Mẹ tôi bảo. "Phải tập cho nó ở ngoài sân."
"Nó còn nhỏ quá không ở bên ngoài được." Ông tôi phản đối.
"Không cần biết. Dắt nó ra ngoài chơi."
Tôi bồng con Lulu, cùng với Jimmy theo sau, vội vả đi ra ngoài tránh mặt
mẹ tôi. Ở sân trước, hai anh em tôi đi tới đi lui, trong khi con Lulu nhảy
quanh quẩn dưới chân. Một lát sau, Tín dắt theo một đám anh em chận
chúng tôi lại:
"Con quỷ sứ gì đây?" Anh ta hỏi, chỉ tay vào con Lulu.
"Qùa của chị Loan chọ" Tôi đáp. "Tên nó là Lulụ"
"Để tao coi thử." Anh ta đẩy tôi sang một bên rồi bồng con Lulu lên. Con
chó kêu lên một tiếng ẳng khi anh ta siết chặt hai tay ngang hông nó.
"Đừng làm nó đau. Nó bị tật không đi nhiều được." Tôi nài nỉ, lòn tay cố
giựt con chó trở lại.
Anh ta giơ bổng con chó lên cao khỏi tầm tay với của tôi. Đám anh em của
anh ta cười rộ lên khi thấy tôi nhảy lên cố giựt con chó. Anh ta xoay sang
đám anh em mình, quay con chó trong tay và cười:
"Ê, Nhơn, Hiếu, đón bắt con què nè." Anh ta hét lên với đám anh em.
Tôi gào lên kêu mẹ tôi. Thằng em trai tôi bắt đầu khóc. Tôi nhìn con chó
nhỏ của tôi lủng lẳng trong bàn tay của chúng, lòng lo lắng tiếng la của tôi
có lẽ không đủ lớn để mẹ tôi có thể nghe được. Thình lình cửa nhà mở
toang, rồi giọng nói nghiêm khắc của ông tôi vang lên sau lưng: "Tín, trả
con chó lại cho thằng Kiên. Trả ngaỵ"
Tín dừng tay quay con Lulu lại nửa chừng. Tôi chạy lại gở con chó ra khỏi
tay nó. Dì Dượng tôi từ trong nhà chạy vội ra. Mẹ tôi cũng xuất hiện, vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.